27 thg 4, 2007

Ngày hôm nay tôi sẽ...

Ngày hôm nay,tôi sẽ tự lắng lòng mình và cố gắng trầm tĩnh hơn.Tôi sẽ học cách kiểm soát những cảm xúc và suy nghĩ của mình.
Ngày hôm nay,tôi sẽ học cách tha thứ những gì người khác đã gây ra cho tôi,bởi tôi luôn nhìn vào hướng tốt và tin vào sự công bằng của cuộc sống.
Ngày hôm nay,tôi sẽ cẩn trọng hơn với từng lời nói của mình.Tôi sẽ lựa chọn ngôn từ và diễn đạt chúng một cách có suy nghĩ và chân thành nhất.
Ngày hôm nay,tôi sẽ tìm cách sẻ chia với những người bạn quanh tôi khi cần thiết,bởi tôi biết điều quý nhất đối với con người là sự quan tâm lẫn nhau.
Ngày hôm nay,trong cách ứng xử,tôi sẽ đặt mình vào vị trí của người đối diện để lắng nghe những cảm xúc của họ,để hiểu rằng những điều làm tôi tổn thương cũng có thể làm tổn thương đến họ.
Ngày hôm nay,tôi sẽ an ủi và động viên những ai đang nản lòng.Một cái siết tay,một nụ cười,một lời nói của tôi có thể tiếp thêm sức mạnh để họ vững tin bước tiếp.
Ngày hôm nay,tôi sẽ dành một chút thời gian để quan tâm đến bản thân mình.Tôi cảm ơn cuộc sống và mọi người đã cùng tôi sẻ chia những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống này.
Ngày hôm nay,tôi sẽ bỏ lại phía sau mọi lo âu,cay dắng và thất bại,khởi đầu một ngày mới với một trái tim yêu thương và hồn nhiên nhất.Tôi sẽ sống với những khát khao,mơ ước mà mình luôn ấp ủ.
Và hôm nay,tôi cảm nhận được hạnh phúc và sức sống mới-bất kể ngày hôm qua như thế nào.Bạn cũng vậy nhé!

Hoathuytinh

Này anh, em thích...

Này anh, em thích mưa lắm đấy. Em thích mỗi khi mưa được lang thang ngoài đường, em hứng chí giang tay ra đón mưa, để mưa táp vào mặt ướt đẫm, thấy man mát và dễ chịu. Nhưng em vẫn thích hơn nếu anh đi cũng em mỗi lần mưa như thế. Em sẽ ngồi sau nhí nhố nói cười về triết lý mưa trong khi anh thì nhăn nhó vì mưa to quá. Mình sẽ dừng xe ở đâu đó để trú mưa anh nhé, chờ ngớt mưa lại đi tiếp, nhìn hoàng hôn đang bừng lên cuối chân trời, sau cơn mưa trời lại sáng anh nhỉ. Em ước được cùng anh đi tiếp con đường mưa…



Này anh, em thích gió lắm đấy. Ngày gió em thích ngồi ở đâu đó thật rộng và hút gió, ngồi nghĩ miên man, để gió cuốn đi những lo toan trong đầu và em lại ước được bay lên. Nhưng em sẽ thích hơn nếu anh rảnh và đưa em đi dọc đường đê, chỗ đó gió mát lắm, em sẽ không thấy cô đơn vì anh đang ở rất gần. Và nếu anh bận, em chỉ cần một tin nhắn để biết “anh nhớ em, gió gợi nhắc đến em nhiều như là mưa vậy”…



Này anh, em thích kem lắm đấy. Kem mát lạnh nhé, tan dìu dịu trên đầu lưỡi rồi rất ngọt ở cổ họng, ăn kem dễ chịu lắm. Em có thể ăn kem cả bốn mùa, kể cả mùa đông rét mướt, em vẫn thích cái vị lành lạnh của kem, lạnh đến tê răng. Nhưng em vẫn thích hơn nếu anh cũng em ăn kem vào mùa đông, lạnh tê mà anh vẫn cố cười rồi đẩy que kem dở cho em, giả vờ bảo thấy em ăn cũng đủ no rồi…



Này anh, em thích mùa đông lắm đấy. Mùa đông lạnh ơi là lạnh. Trông em xấu xí trong cái áo bông to sụ, đội cái mũ len màu trắng và quấn khăn thật dày trông như một con gấu bông. Lạnh thế mà vẫn ra đường nhé, ước một chút gió, ước một chút mưa, kiếm một hàng kem ngồi nhâm nhi và nhớ anh, dù chỉ là nhớ những lời ngọt ngào nhẹ như gió thoảng “trông giống gấu thì anh càng yêu, người yêu anh càng to thì anh càng phải yêu nhiều hơn chứ”. Uh, cứ ngọt ngào thế đi và rồi anh chỉ cần lười biếng nằm ngủ ở nhà thôi. Em sẽ đến đánh thức anh bằng một bàn tay lạnh cóng, em sẽ phá giấc ngủ của anh để anh phải nhớ em nhiều hơn những lời ngọt ngào chứ.



Này anh, em thích anh lắm đấy. Em thích anh hơn cả mưa, hơn cả gió, hơn cả mùa đông và hơn cả kem nhé. Nhưng hãy để cho em giữ kín điều này cho riêng em, như một bí mật nho nhỏ vậy. Bởi em sợ một ngày anh sẽ biến mất, khi chẳng có gì là mãi mãi trong cuộc đời này thì hãy cho em một bí mật nho nhỏ để em tin anh đang đứng chờ em ở cuối con đường mưa em đang đi

Hoathuytinh

24 thg 4, 2007

Bạn có bao nhiêu người bạn?

Một cụ già quay qua tôi và hỏi: “Cô có bao nhiêu người bạn?”. “Sao cụ lại hỏi vậy, tôi có 10 hay 20 người bạn, nhưng tôi chỉ nhớ tên được vài người thôi”.

Cụ mỉm cười như thấu hiểu rồi buồn bã gật đầu:

- Cô phải thật may mắn mới có nhiều người bạn như thế. Nhưng hãy nghĩ về điều cô đang nói. Có quá nhiều người cô không biết tên đấy! Bạn không phải chỉ là người để cô nói: xin chào!

Bạn là người có bờ vai mềm mại để cô dựa vào mà khóc.

Là một cái giếng để đổ xuống đấy tất cả những rủi ro của cô và nâng giá trị của cô lên cao.

Bạn là một bàn tay để kéo cô lên từ bóng đêm và tuyệt vọng khi tất cả những người mà cô gọi là “bạn” đã đẩy cô vào đó.

Một người bạn thật sự là một đồng minh không thể bị lay động hay bị mua chuộc. Là một giọng nói để giữ cho tên của cô còn sống mãi khi những người khác đã lãng quên.

Nhưng cái cần thiết nhất của một người bạn là một trái tim, là một bức tường mạnh mẽ và sừng sững. Để từ trái tim của những người bạn đó ta sẽ có tình yêu tuyệt vời nhất.

Vậy hãy nghĩ về những gì tôi nói, từng lời nói đều thật lòng cả.

Và hãy trả lời lại cho tôi một lần nữa đi, cô bé, cô có bao nhiêu người bạn nào?

Tôi mỉm cười với ông và trả lời: “Ít nhất cháu có một người bạn, cụ ạ”.

Cảm ơn vì đã trở thành người bạn của tôi!

THANH GIANG dịch (Theo Internet)

21 thg 4, 2007

Tự động download hình ảnh, bài hát và video

Nếu bạn thấy một trang web nào đó có nhiều hình ảnh đẹp mà bạn muốn tải về theo cách thủ công là chọn từng thứ một rồi save lại thì rất mất công. Bạn hãy dùng thử Express WebPictures, chương trình này sẽ tự động tải hình ảnh, bài hát, video về máy của bạn.

Chương trình rất đơn giản, trước tiên bạn vào Project/New để thực hiện, bạn gõ địa chỉ trang web mà bạn định tải về hình ảnh, âm thanh, video, sau đó đặt cho nó một tên nào đó để dễ ghi nhớ vào trong phần này, tiếp theo bạn nhấn Next.

- Trong phần này bạn lựa chọn những thứ cần tải đó nằm trong cả trang web hay chỉ một phần nào đó trong trang web, tiếp theo bạn nhấn Next.

- Bạn chọn nơi lưu những gì mà nó download được và lựa chọn các định dạng file mà bạn muốn lưu. Với file ảnh thì có các định dạng như là: jpg, bmp, gif; định dạng file âm thanh (bài hát): wav, mp3 và định dạng của các file video: mpeg, avi. Tiếp theo nhấn Next.

- Tiếp theo bạn đánh dấu chọn vào mục Start Project Immediately, sau cùng nhấn OK là xong. Bây giờ thì nó sẽ bắt đầu tải hình ảnh, âm nhạc và video từ trang web về máy của bạn.

- Trong phần Project/Settings, bạn có thể xác lập những thông số cho việc download hình ảnh như là: Giới hạn về kích thước file ảnh, dung lượng…

- Mục Option giúp bạn xác lập một số thông số khác cho phép bạn có thể quản lý việc download nhanh hơn.

- Chương trình có tạo sẳn cho bạn một số địa chỉ dùng để download hình ảnh bạn chỉ cần nhấp chọn nó và nhấn vào nút Start Project (màu xanh) là có thể download được ngay.

Chương trình có dung lượng 1,23 MB, tương thích với Windows 98/Me/NT/2000/XP, bạn có thể download và dùng thử 30 ngày tại địa chỉ: http://www.express-soft.com

Ghép ảnh nghệ thuật dễ dàng với Magicphoto

Trong các album ảnh cưới hiện nay chắc bạn đã từng thấy không ít các tấm ảnh được lồng ghép vào nhau một cách rất đẹp mắt và cũng rất… đắt tiền. Hãy tự thiết kế album ảnh nghệ thuật cho mình với công cụ tuyệt chiêu mang tên Magicphoto.




Thực ra về mức độ tinh vi và quy mô thì Magicphoto quả không thể sánh kịp với các công cụ biên tập ảnh số cỡ như Photoshop, nhưng về mức độ thân thiện và dễ sử dụng thì Magicphoto đã vượt xa nhiều lần. Bạn chỉ tốn khoảng 15 phút là đã có thể sử dụng thành thạo công cụ này trong khi đó phải mất đến khoảng 15 giờ học tập chuyên cần với Photoshop để tạo ra hiệu ứng tương tự.



Khi khởi động thành công, Magicphoto đã cung cấp sẵn cho bạn một khung cảnh liễu rủ bên hồ thơ mộng để bạn có thể ghép hình của mình vào đó, nhưng bạn nên sử dụng toàn bộ những tấm ảnh số của mình để tạo ra những phong cách đặc trưng nhất. Cách làm như sau:



- Để chọn một ảnh làm nền chính cho các ảnh khác ghép vào thì bạn nhấn vào nút “Backdrop” -> tìm đến ảnh số làm nền chính -> nhấp đúp hoặc Open để hiện ra ảnh nền.



- Để chèn các hình ảnh khác vào hình nền chính thì bạn nhấn vào nút “Photo” -> tìm đến ảnh cần chèn -> sau khi chọn là ảnh cần chèn sẽ được lồng vào ngay ảnh nền.



- Để chọn hình dáng khung cho ảnh cần chèn, bạn nhấn vào nút “Mask”. Tính năng này sẽ cung cấp cho bạn hàng chục kiểu khung chèn với đủ hình dạng khác nhau: vuông, tròn, bầu dục, thang, thoi, trăng, sao, trái tim… cùng nhiều kiểu đổ bóng mờ cực đẹp. Bạn chỉ cần click vào hình đã chèn, sau đó chọn kiểu “Mask” là khung hình đã chọn sẽ lập tức tác động lên ảnh chèn.



- Magicphoto cũng cung cấp sẵn cho bạn hàng chục kiểu hoa để bạn trang trí cho tấm ảnh ghép của mình. Chỉ cần nhấn vào nút “Flower” và chọn kiểu hoa vừa mắt.



- Bạn cũng có thể chú thích trực tiếp vào tấm ảnh ghép các dòng văn bản bằng cách nhấn vào nút “Text”. Khung văn bản này làm việc rất tốt với các font chữ Unicode tiếng Việt và bạn cũng có thể chỉnh sửa kích thước khung văn bản này theo nhiều hướng sao cho vừa mắt.



Bạn có thể chỉnh sửa kích thước của ảnh đã chèn bằng cách dùng chuột tác động vào các điểm chỉnh kích thước màu đỏ. Chính nhờ tính năng này mà bạn có thể chèn rất nhiều ảnh vào ảnh nền đã chọn, dĩ nhiên chèn càng nhiều thì kích thước ảnh chèn cũng phải cần chỉnh cho nhỏ đi cho đủ chỗ. Óc sáng tạo của bạn trong quá trình chèn sẽ quyết định tính nghệ thuật của bức ảnh cao hay thấp.



Công ty PicGet đang bán ra công cụ hấp dẫn này với giá là 15 USD. Bạn có thể vào đây để tải về bản dùng thử với dung lượng khoảng 2,5MB hoặc tìm mua tại các cửa hàng phần mềm

20 thg 4, 2007

Bài thực hành 1: Tìm kiếm mù

Nội dung:
Cho đồ thị vô hướng biểu diễn bởi ma trận kề trong tập tin dothi.inp với cấu trúc như sau:
o Dòng đầu tiên ghi số đỉnh đồ thị N
o dòng tiếp theo, dòng thứ ighi số nguyên , trong đó: NN],[jiA1],[=jiA nếu có cạnh nối giữa hai đỉnh ),1(,jjiji≤≤, và trong trường hợp ngược lại, mỗi số cách nhau bằng một ký tự tab. 0],[=jiA
Ví dụ:
1 2 3 4 Tập tin dothi.inp 4 0 1 0 1 1 0 0 0 0 0 0 1 1 0 1 0
Viết chương trình thực hiện các yêu cầu sau:
1. Nhập vào 2 đỉnh . Hãy in ra đường đi (thứ tự đỉnh) giữa và bằng tìm kiếm theo chiều rộng. vu,uv
2. Như câu 2, sử dụng thuật toán tìm kiếm theo chiều sâu. Lưu ý: dùng stack, không dùng đệ quy (tức là: hàm gọi lại chính nó).
Artificial Intelligence (03/2007) Nguyễn Anh Tuấn
Khoa CNTT - ĐH KHTN Tp. HCM
2
3. Cho biết đồ thị có bao nhiêu thành phần liên thông, và in ra danh sách đỉnh ứng với từng thành phần. Yêu cầu cài đặt bằng cả 2 phương pháp: tìm kiếm theo chiều rộng, tìm kiếm theo chiều sâu.

ngày 24/4/2007 nộp

18 thg 4, 2007


15 thg 4, 2007

Câu chuyện bát mì

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản.



o O o


Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ.

Ông chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phát, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. Đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.

- Xin mời ngồi!

Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú.

- Đương nhiên... đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:

- Cho một bát mì.

Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. "Ngon quá" - thằng anh nói.

- Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: "Thật là ngon! Cám ơn!" rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.

Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

- Đương nhiên... đương nhiên, mời ngồi!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:

- Cho một bát mì.

Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:

- Vâng, một bát mì!

Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:

- Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?

- Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa ý.

Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ: "Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!"

Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.

- Thơm quá!

- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá!

- Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!

Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu.

Đến ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy "Đã đặt chỗ". Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đều đã lớn rất nhiều.

- Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt tình chào đón.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi... hai bát mì được không?

- Được chứ, mời ngồi bên này!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy "Đã đặt chỗ" đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát mì".

- Vâng, hai bát mì. Có ngay.

Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào nồi.

Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây.

- Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!

- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?

- Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.

- Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời.

Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.

- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!

- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?

- Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi.

- Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.

- Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!

- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!

- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự.

- Có thật thế không? Sau đó ra sao?

- Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?” Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: "Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc". Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn: "Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn". Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như: "Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!"

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.

- Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.

- Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?

- Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: "Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được... Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con."

Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

Lại một năm nữa trôi qua.

Bắc Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy "Đã đặt chỗ" nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện.

Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ.

"Việc này có ý nghĩa như thế nào?" Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai "cũ" trở thành "cái bàn hạnh phúc", mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này.

Rồi rất nhiều lần 31/12 đã đi qua.

Lại một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai. Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên.

Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:

- Làm ơn... làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?

Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói:

- Các vị... các vị là...

Một trong hai thanh niên tiếp lời:

- Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lực để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình này.

Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vả nhả ra, đứng dậy nói:

- Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!

Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:

- Ồ phải... Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát mì.

Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:

- Có ngay. Ba bát mì.



o O o


Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có gì nhiều lắm, chỉ là vài vắt mì, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xã hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút gì đó lạnh lùng, nhẫn tâm. Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng: chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác thì bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồi. Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm lòng nhân ái. Hãy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt, nhưng trong đêm đông giá rét thì nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người.

Câu chuyện này xuất hiện làm xúc động không ít độc giả Nhật Bản. Có người nhận xét rằng: "Đọc xong câu chuyện này không ai không rơi nước mắt". Đây chỉ là lời nhận xét mang tính phóng đại một chút nhưng nó không phải là không thực tế. Quả thật, nhiều người đọc xong câu chuyện đã phải rơi lệ, chính sự quan tâm chân thành và lòng nhân hậu trong câu chuyện đã làm cho họ phải xúc động.

suu tam

Chuyện đời thường

Cưới nhau được hai năm, chồng tôi bàn với tôi về quê đón mẹ anh lên ở với chúng tôi để bà được sống an nhàn những ngày cuối đời. Bố anh ấy mất sớm từ khi anh còn nhỏ, nên bà mẹ gửi gắm tất cả mọi hy vọng vào anh, một mình bà chắt chiu thắt lưng buộc bụng nuôi anh khôn lớn cho tới ngày học xong đại học.

Tôi đồng ý ngay và lập tức dọn dẹp dành riêng cho bà căn phòng có ban công hướng Nam, vừa có thể sưởi nắng vừa có thể bày vài chậu cây cảnh. Bước vào căn phòng chan hòa ánh sáng vừa dọn xong, anh ấy chẳng nói chẳng rằng bất chợt bế xốc lấy tôi và quay một vòng quanh phòng. Khi tôi sợ quá cào cấu anh xin anh bỏ xuống thì anh bảo:

- Nào, chúng mình về quê đón mẹ nhé!

Chồng tôi cao lớn, còn tôi thì bé nhỏ và thích được nép đầu vào ngực anh. Những lúc ấy, tôi có cảm giác như anh có thể nhét gọn tôi vào túi áo. Những bận hai người tranh cãi nhau mà tôi không chịu thua, anh bèn nhấc bổng tôi lên ngang đầu và quay tít cho đến khi tôi sợ hết hồn xin anh buông tha mới thôi. Tôi thích cái cảm giác vừa sợ vừa sung sướng ấy.

Mẹ anh sống ở thôn quê lâu năm nên rất khó có thể sửa ngay được những tập quán của người nhà quê. Chẳng hạn, thấy tôi hay mua hoa tươi bày ở phòng khách, bà có vẻ khó chịu. Cực chẳng đã, một hôm bà bảo:

- Các con thật chẳng biết chi tiêu gì cả. Hoa có ăn được đâu mà mua làm gì kia chứ?

Tôi cười:

- Mẹ ơi, trong nhà có hoa tươi nở rộ thì ai nấy đều vui vẻ cả.

Bà cúi đầu lầu bầu gì gì đấy. Chồng tôi bảo:

- Ðây là tập quán của người thành phố, mẹ ạ. Lâu ngày mẹ sẽ quen thôi.

Bà không nói gì nữa, nhưng sau đấy mỗi bận thấy tôi mua hoa về, bao giờ bà cũng không thể im lặng mà cứ hỏi mua hết bao nhiêu tiền. Khi tôi nói giá cả thì bà chép miệng tiếc rẻ. Có lần thấy tôi xách về túi to túi nhỏ các thứ mua sắm được, bà gặng hỏi giá tiền từng thứ một. Tôi kể lại giá mỗi thứ. Nghe xong bà chép miệng thở dài thườn thượt. Chồng tôi véo mũi tôi và thì thầm:

- Ngốc ơi, nếu em đừng nói giá thật với mẹ thì sẽ chẳng sao cả, phải không nào?

Cuộc sống đang vui tươi thế là dần dần có những hòa âm trái tai.

Ðiều làm bà khó chịu nhất là thấy con trai mình ngày ngày dậy sớm chuẩn bị bữa sáng. Ðàn ông mà chui vào bếp nấu ăn cho vợ thì coi sao được, bà nghĩ vậy. Vì thế mà bữa sáng nào bà cũng nặng mặt không vui. Tôi giả tảng không thấy gì thì bà khua đũa đụng bát tỏ ý không bằng lòng. Làm giáo viên dạy múa ở Cung Thiếu niên, ngày nào tôi cũng phải nhảy nhót mệt bã người nên khi ngủ dậy thường nằm rốn tận hưởng chăn đệm ấm áp, coi đó là một thú hưởng thụ. Vì thế tôi đành giả câm giả điếc trước sự chống đối của bà mẹ chồng. Ðôi khi bà cũng làm giúp tôi một ít việc nhà, nhưng thật ra chỉ làm tôi thêm bận bịu mà thôi. Chẳng hạn, những túi ni lông đựng đồ, mọi khi tôi đều quẳng vào thùng rác thì bà tích cóp lại, bảo là để hôm nào bán cho đồng nát. Thế là khắp nhà đầy những túi ni lông. Mỗi lần rửa bát hộ tôi, bà đều hà tiện không dùng nước rửa chén thế là tôi phải rửa lại, dĩ nhiên phải kín đáo để bà khỏi tự ái.

Một tối nọ, khi tôi đang rửa chén trộm như thế thì bà nhìn thấy. Thế là bà sập cửa đánh sầm một cái, nằm lì trong buồng khóc gào lên. Chồng tôi cuống quýt chẳng biết làm gì. Cả tối hôm ấy anh không nói với tôi câu nào. Tôi làm nũng với anh, anh cũng chẳng thèm để ý. Tôi điên tiết lên vặn lại:

- Thế thì rốt cuộc em sai chỗ nào ạ?

Anh trợn mắt:

- Tại sao em không thể phiên phiến một chút nhỉ, bát không sạch thì ăn cũng có chết đâu, hả?

Một thời gian dài sau đấy, bà chẳng nói chuyện với tôi. Không khí trong nhà bắt đầu dần dần căng thẳng. Chồng tôi rất mệt mỏi, chẳng biết nên làm ai vui lòng trước.

Không muốn để con trai làm bữa sáng, bà cả quyết nhận lấy "nhiệm vụ nặng nề" này. Rồi khi thấy anh ăn uống ngon lành, bà lại nhìn ngó tôi với ý trách móc tôi không làm tròn bổn phận người vợ, khiến tôi rất khó xử. Ðể thoát khỏi cảnh ấy, tôi đành không ăn bữa sáng ở nhà mà mua túi sữa trên đường đi làm, mang đến cơ quan ăn. Tối hôm ấy lúc đi ngủ, anh bực bội bảo:

- Có phải là em chê mẹ anh nấu ăn bẩn nên mới không ăn sáng ở nhà, đúng không?

Rồi anh lạnh nhạt nằm quay lưng lại, mặc cho tôi nước mắt đầm đìa vì ấm ức. Sau cùng anh thở dài:

- Cứ coi như là em vì anh mà ăn sáng ở nhà, được không nào?

Thế là sáng sáng tôi đành ngồi vào bàn ăn với tâm trạng ê chề.

Một hôm, khi đang ăn món cháo bà nấu, tôi chợt thấy buồn nôn, mọi thứ trong bụng muốn oẹ ra, gắng kìm lại mà không tài nào kìm được, tôi đành quăng bát đũa chạy ù vào phòng vệ sinh, nôn thốc nôn tháo. Sau một hồi hổn ha hổn hển thở, khi tôi bình tâm lại thì nghe thấy bà bù lu bù loa vừa khóc vừa đay nghiến oán trách tôi bằng những từ ngữ nhà quê, còn anh thì đứng ngay trước cửa phòng vệ sinh căm tức nhìn tôi. Tôi há hốc miệng chẳng nói được gì, thật ra nào mình có cố ý nôn đâu. Lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau to. Mới đầu mẹ anh còn giương mắt đứng nhìn, sau đấy bà thất thểu bỏ ra ngoài. Anh tức tối nhìn tôi rồi đi ra theo bà.

Ba ngày liền không thấy bà và anh về nhà, cả đến điện thoại cũng không thấy gọi. Tôi tức điên người mỗi khi nghĩ lại từ hôm bà lên đây ở mình đã phải chịu bao nhiêu nỗi oan ức, thế mà anh ấy còn muốn tôi thế nào nữa đây? Không hiểu sao dạo này tôi hay buồn nôn thế, ăn gì cũng không thấy ngon, lại thêm trong nhà bao nhiêu chuyện rắc rối, tâm trạng vô cùng tồi tệ. Cuối cùng, vẫn là các bạn ở cơ quan bảo:

- Sắc mặt cậu xấu lắm, nên đi khám bệnh thôi!

Kết quả kiểm tra ở bệnh viện cho thấy tôi đã có bầu. Bây giờ mới rõ tại sao sáng hôm ấy tôi bỗng dưng buồn nôn. Niềm hạnh phúc sắp có con pha trộn với một chút buồn giận oán trách: Tại sao chồng mình và cả bà mẹ chồng nữa lại không nghĩ tới chuyện ấy nhỉ?

Tôi gặp anh tại cổng bệnh viện. Xa nhau mới có ba ngày mà trông anh tiều tụy quá chừng. Tôi định quay đi, nhưng bộ dạng ấy khiến lòng tôi xót xa, không nén được, tôi gọi anh. Anh nhìn tôi như người xa lạ, ánh mắt không giấu nổi nỗi chán ghét như một mũi kim lạnh buốt đâm vào lòng tôi. Tôi tự nhủ "đừng nhìn anh ấy, đừng nhìn anh ấy", và chặn một chiếc taxi lại. Thật ra lúc ấy tôi chỉ muốn hét to: "Anh yêu của em, em sắp sinh cho anh một cục cưng đây!" rồi được anh bế xốc lên sung sướng quay một vòng. Ước muốn ấy đã không xảy ra. Khi ngồi trên taxi, nước mắt tôi ứa ra lã chã. Vì sao chỉ một lần cãi nhau đã làm cho tình yêu của chúng tôi trở nên tồi tệ tới mức này cơ chứ?

Về nhà, tôi nằm trên giường nghĩ tới chồng, tới nỗi chán ghét đầy trong mắt anh. Tôi nắm lấy góc chăn khóc nấc lên. Nửa đêm, có tiếng lạch cạch mở ngăn kéo. Khi bật đèn lên tôi trông thấy khuôn mặt đầy nước mắt của anh. Thì ra anh về nhà lấy tiền. Tôi lạnh nhạt nhìn anh không nói gì. Anh cũng làm như không thấy tôi, lấy xong các thứ liền vội vã bỏ đi. Có lẽ anh định thật sự chia tay với tôi đây. Thật là một người đàn ông có lý trí, biết tách bạch tình và tiền rạch ròi như thế đấy. Tôi cười nhạt, nước mắt lã chã tuôn rơi.

Hôm sau tôi không đi làm mà ở nhà, muốn xem xét lại mọi ý định của mình rồi tìm anh trao đổi cho xong mọi chuyện. Khi đến công ty của anh, cậu thư ký ngạc nhiên nhìn tôi:

- Ơ kìa, mẹ tổng giám đốc bị tai nạn, hiện đang nằm bệnh viện kia mà.

Tôi trố mắt cứng họng, lập tức đến ngay bệnh viện. Nhưng khi tìm được anh thì bà đã tắt thở rồi. Anh không hề nhìn tôi, mặt cứ lầm lầm. Tôi nhìn khuôn mặt vàng vọt không hồn của bà, nước mắt ứa ra: Trời ơi! Tại sao lại đến nông nỗi này cơ chứ?

Cho tới hôm an táng mẹ, anh vẫn không thèm nói với tôi một câu nào, thậm chí mỗi khi nhìn tôi, ánh mắt anh đều hiện lên nỗi chán ghét tột độ. Nghe người khác kể lại, tôi mới biết sơ qua về vụ tai nạn. Hôm ấy bà bỏ nhà rồi thẫn thờ đi về phía ga xe lửa, bà muốn về quê mà. Chồng tôi đuổi theo, thấy thế bà rảo bước đi nhanh hơn. Khi qua đường, một chiếc xe buýt đâm vào bà... Cuối cùng thì tôi đã hiểu tại sao anh ấy chán ghét mình. Nếu hôm ấy mình không nôn oẹ, nếu hôm ấy mình không to tiếng cãi nhau với anh ấy, nếu... Trong lòng anh, tôi là kẻ tội phạm gián tiếp giết chết bà.

Anh lẳng lặng dọn vào ở phòng mẹ, tối tối khi về nhà, người sặc mùi rượu. Lòng tự trọng bị tổn thương bởi nỗi xấu hổ và tự thương hại đè nặng khiến tôi thở không ra hơi nữa. Muốn giải thích mọi chuyện, muốn báo anh biết chúng tôi sắp có con rồi, nhưng cứ thấy ánh mắt ghẻ lạnh của anh là tôi lại thôi không nói gì. Thà anh đánh tôi mắng tôi một trận còn hơn. Tôi có cố ý để xảy ra mọi tai họa ấy đâu! Ngày tháng cứ ngột ngạt lặp đi lặp lại. Càng ngày anh ấy càng về nhà muộn hơn. Chúng tôi cứ thế căng với nhau, xa lạ hơn cả người qua đường. Tôi như cái thòng lọng thắt vào tim anh.

Một hôm, khi đi qua một hiệu ăn Âu, tôi nhìn qua cửa kính thấy chồng mình đang ngồi đối diện với một cô gái trẻ và nhè nhẹ vuốt tóc cô. Thế là tôi đã hiểu rõ tất cả. Sau giây lát ngớ người ra, tôi vào hiệu ăn, đến đứng trước mặt chồng mình, trân trân nhìn anh, mắt ráo hoảnh. Tôi không muốn nói gì hết, và cũng chẳng biết nói gì. Cô gái nhìn tôi, nhìn chồng tôi rồi đứng lên định bỏ đi. Anh ấn cô ngồi xuống rồi cũng trân trân nhìn lại tôi, không chịu thua. Tôi chỉ còn nghe thấy tim mình đập chầm chậm từng nhịp như đang sắp kề cái chết. Kẻ thua cuộc là tôi, nếu cứ đứng nữa thì tôi và đứa bé trong bụng sẽ ngã xuống. Ðêm ấy anh không về nhà. Bằng cách đó anh báo cho tôi biết: Cùng với sự qua đời của mẹ anh, tình yêu giữa hai chúng tôi cũng đã chết.

Những ngày sau, anh vẫn không về nhà. Có hôm đi làm về, tôi thấy tủ áo như bị sắp xếp lại, chắc anh ấy về lấy các thứ của anh. Tôi chẳng muốn gọi điện thoại cho anh, ý định giải thích mọi chuyện cho anh cũng biến mất hẳn.

Tôi sống một mình. Ði bệnh viện khám thai một mình. Trái tim tôi như vỡ vụn mỗi khi trông thấy cảnh các bà vợ được chồng dìu đến bệnh viện. Các bạn ở cơ quan bóng gió khuyên tôi bỏ cái thai đi cho yên chuyện nhưng tôi kiên quyết không chịu. Tôi như điên lên muốn được sinh đứa bé này, coi đó như sự bù đắp việc bà mẹ chồng qua đời.

Một hôm đi làm về nhà, tôi thấy anh ngồi trong phòng khách mù mịt khói thuốc lá, trên bàn đặt một tờ giấy. Không cần xem, tôi đã biết tờ giấy đó viết gì rồi. Trong hơn hai tháng chồng vắng nhà, tôi đã dần dà học được cách giữ bình tĩnh. Tôi nhìn anh, cất mũ rồi bảo:

- Ðợi một tí, tôi sẽ ký ngay đây.

Anh nhìn tôi, ánh mắt lộ vẻ bối rối chẳng khác gì tôi. Vừa cởi cúc áo khoác, tôi vừa tự nhủ: "Chớ có khóc đấy, chớ có khóc đấy... ". Hai mắt nhức lắm rồi, nhưng tôi quyết không cho chúng nhỏ lệ nữa. Mắc xong áo lên móc, thấy anh cứ chằm chằm nhìn cái bụng to của tôi, tôi mỉm cười đi đến bàn, cầm lấy tờ giấy, rồi chẳng xem gì hết, liền ký tên mình và đẩy tờ giấy cho anh.

- Em có bầu rồi đấy à?

Ðây là lần đầu tiên anh ấy nói chuyện với tôi kể từ hôm bà bị nạn. Nước mắt tôi trào ra không thể nào ngăn nổi.

- Vâng, nhưng không sao cả, anh có thể đi được rồi.

Anh không đi mà ngồi lại, hai chúng tôi nhìn nhau trong bóng tối. Anh từ từ ôm lấy tôi, nước mắt nhỏ ướt đầm vai áo tôi. Thế nhưng lòng tôi đã không còn gì nữa, rất nhiều thứ đã biến đi xa lắm rồi, xa tới mức có đuổi theo cũng chẳng lấy lại được nữa.

Không nhớ là anh ấy đã nói với tôi bao nhiêu lần câu "Xin lỗi" nữa. Trước đây tôi cứ tưởng mình sẽ tha thứ cho anh, nhưng bây giờ thì không. Suốt đời tôi sao quên được ánh mắt băng giá anh nhìn tôi khi đứng trước cô gái nọ ở hiệu ăn Âu hôm ấy. Chúng tôi đã rạch vào tim nhau một vết thương sâu hoắm. Tôi không cố tình, còn anh thì cố tình. Quá khứ không thể nào trở lại được nữa. Trái tim tôi chỉ ấm lên mỗi khi nghĩ đến đứa bé trong bụng, còn với anh thì tim tôi đã lạnh như băng. Tôi không đụng đến tất cả những thức ăn anh mua về, không nhận bất cứ món quà nào anh tặng, không nói với anh nửa lời. Kể từ hôm ký vào tờ giấy kia, hôn nhân và tình yêu, tất cả đều đã biến mất khỏi trái tim tôi. Có hôm anh định trở lại phòng ngủ của chúng tôi. Anh vào thì tôi ra phòng khách nằm. Thế là anh đành phải về ngủ ở phòng của bà.

Ðêm đêm, đôi lúc từ phòng anh vẳng ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Tôi nghe thấy nhưng lặng thinh. Lại dở trò cũ chứ gì. Ngày trước, mỗi bận bị tôi làm mặt giận phớt lờ, anh ấy đều giả vờ ốm như vậy, khiến tôi ngoan ngoãn đầu hàng và chạy đến hỏi xem anh có sao không. Thế là anh ôm lấy tôi cười ha hả. Anh quên rồi, ngày ấy tôi thương anh vì hai người yêu nhau. Bây giờ thì chúng tôi còn có gì nữa đâu? Tiếng rên rỉ ấy kéo dài đứt quãng cho tới ngày đứa bé ra đời. Suốt thời gian chờ đợi ấy, hầu như ngày nào anh cũng mua sắm thứ gì cho con, nào là đồ dùng của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, nào là sách nhi đồng v.v... Những thứ ấy chất gần đầy căn phòng của anh. Tôi biết anh làm thế là để tôi cảm động, nhưng tôi giờ đã trơ như đá. Anh đành giam mình trong phòng, ngồi gõ phím máy tính lạch cạch. Chắc là tìm vợ trên mạng. Nhưng chuyện ấy đâu còn có ý nghĩa gì với tôi nữa.

Năm sau, vào một đêm khuya cuối xuân, cơn đau bụng dữ dội khiến tôi thét lên. Anh nhảy xổ vào buồng, hình như khi đi nằm anh vẫn không thay quần áo chỉ là để chờ giây phút này. Anh cõng tôi chạy xuống cầu thang, chặn taxi lại. Dọc đường, anh cứ nắm chặt tay tôi, luôn lau mồ hôi trên trán tôi. Ðến bệnh viện, anh lại cõng tôi chạy đến khoa sản. Khi nằm trên đôi vai gầy guộc mà ấm áp của anh, một ý nghĩ chợt lóe lên trong óc tôi: "Trên đời này, liệu có ai yêu thương mình như anh ấy không nhỉ?"

Rồi anh vịn cánh cửa khoa sản, đưa ánh mắt ấm áp dõi theo tôi đi vào trong. Tôi cố nhịn đau mỉm cười với anh. Khi tôi ra khỏi phòng đẻ, anh nhìn tôi và thằng bé, rưng rưng nước mắt mỉm cười. Tôi chạm vào tay anh, chợt thấy anh mềm nhũn người, mệt mỏi từ từ ngã xuống. Tôi gào tên chồng mình, anh chỉ mỉm cười, nhắm nghiền mắt lại...

Tôi cứ tưởng mình sẽ không bao giờ còn nhỏ nước mắt vì anh, thế mà lúc ấy một nỗi đau xé ruột xé gan bỗng dội lên trong lòng.

Bác sĩ cho biết chồng tôi bị ung thư gan, cách đây 5 tháng mới phát hiện, khi đó bệnh đã ở thời kỳ cuối, anh chịu đựng được lâu thế quả là một chuyện lạ hiếm có. Ông bảo: "Chị nên chuẩn bị hậu sự đi thì vừa". Mặc y tá ngăn cấm, tôi trốn ngay về nhà, xộc vào phòng anh, mở máy tính ra xem. Một nỗi đau nhói lên làm trái tim tôi nghẹn lại. Thế đấy, 5 tháng trước đây anh đã phát hiện mình bị ung thư gan, những tiếng rên rỉ của anh là thật cả, nhưng tôi lại cứ cho là...

Những điều ghi trong máy tính rất dài, đó là lời trăn trối anh để lại cho con mình:

"Con của bố. Vì con mà bố ráng chịu đựng cho tới nay, chờ bao giờ trông thấy con thì bố mới chịu ngã xuống. Ðấy là nguyện vọng lớn nhất của bố hiện giờ...

Bố biết rằng, đời con sẽ có nhiều niềm vui hoặc có thể gặp trắc trở. Nếu bố có thể cùng con đi suốt quãng đời con lớn lên thì vui biết bao. Nhưng bố không có dịp may ấy nữa rồi. Bây giờ bố ghi lại vào máy tính từng vấn đề con sẽ có thể gặp phải trên đường đời, khi nào gặp những vấn đề ấy thì con có thể tham khảo ý kiến của bố, con nhé!

Con ơi, viết xong mấy chục trang này, bố cảm thấy như mình đã cùng đi với con suốt chặng đường trưởng thành của con. Bây giờ bố thật sự vô cùng sung sướng. Hãy yêu mẹ con nhé! Mẹ rất vất vả vì con đấy. Mẹ con là người yêu con nhất và cũng là người bố yêu quý nhất..."

Chồng tôi viết về tất cả mọi chuyện, kể từ khi đứa bé còn ở vườn trẻ cho tới lúc nó học tiểu học, trung học, đại học, rồi ra công tác, cả đến chuyện yêu đương của con nữa. Chồng tôi cũng để lại một bức cho tôi:

"Em yêu quý. Ðược lấy em làm vợ là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời anh. Em hãy tha thứ việc anh đã làm tổn thương em. Hãy tha lỗi việc anh giấu tình hình bệnh tật của mình, chẳng qua chỉ vì anh không muốn để em phải lo nghĩ trong thời gian chờ bé chào đời... Em yêu quý. Nếu khi đọc những dòng này mà em khóc thì nghĩa là em đã tha thứ cho anh rồi. Như thế anh sẽ có thể mỉm cười cảm ơn em luôn luôn yêu anh... Anh sợ rằng mình sẽ không có dịp tự tay tặng cho con những món quà anh đã mua sắm. Phiền em hằng năm thay anh tặng quà cho con, trên bao gói nhớ đề rõ ngày tặng, em nhé..."

Khi tôi trở lại bệnh viện thì anh vẫn đang hôn mê. Tôi bế con đến, đặt nó nằm bên cạnh anh và nói:

- Anh ơi, anh hãy mở mắt ra cười lên nào. Em muốn để con mãi mãi ghi nhớ hơi ấm của bố nó khi nó nằm trong lòng anh đấy, anh ạ...

Chồng tôi khó nhọc mở mắt ra, khẽ mỉm cười. Thằng bé rúc vào lòng bố, ngọ ngoạy nắm tay nhỏ xíu hồng hồng. Tôi ấn nút máy ảnh, nước mắt chảy ràn rụa trên mặt...



Nguyễn Hải Hoành dịch

Cái nút áo

Giật mình thức giấc. Cảm thấy khát khô ở cổ, tôi lồm cồm ngồi dậy mở tủ lạnh nốc một hơi.

Nước lạnh làm tôi tỉnh người. Nhìn đồng hồ đã hơn 4g sáng. Tôi đến bên máy vi tính bật máy lên. Mở chương trình Nhật Ký định nhập vào những việc mình đã làm hoặc những suy nghĩ về một ngày đã qua. Nhưng chương trình lại bật lên thông báo nhấp nháy màu đỏ chói: "Tuần sau là đến ngày đầu tiên quen M". Tôi chỉnh chương trình để xem lại cái ngày đầu tiên đó và mỉm cười khi thấy lúc đó mình trẻ con hết sức.

Tôi quyết định sẽ lục tung hết Internet để tìm ra một cái thiệp độc chiêu gửi nàng. Cuối cùng tôi cũng mãn nguyện với một cái thiệp nhiều ý nghĩa. Tôi kéo ngăn tủ ra để lấy cái đĩa CD hình mình để ghép vào thiệp, nhưng chợt nhìn thấy trong đó có một gói quà xinh xắn. Biết là của M tôi hồi hộp mở gói quà. Bên trên là một tấm thiệp to, còn bên dưới là một chiếc đồng hồ để bàn rất dễ thương và một cái nút áo. Hơi ngạc nhiên khi nhìn cái nút áo, tôi vội mở thiệp ra xem.

"Anh thân mến!

Thế là chúng mình quen nhau đã 3 năm rồi. Trong 3 năm qua em rất vui vì đã quen được anh. Em đã học được rất nhiều điều từ anh.

Anh là người rất giỏi, làm được rất nhiều việc lại sống rất tốt với mọi người. Anh sống hết sức chan hoà không câu nệ giàu nghèo, chức vị. Anh hết lòng với mọi người và được rất nhiều anh em bè bạn mến yêu, kính nể.

Tối nay, cũng như bao ngày em đến nhà anh, đã 9g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đang khâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Nhìn mẹ chợt em nhớ đến anh, rồi nhớ đến những gì em đã thấy ở nhà anh.

Em xin phép được tặng cho anh cái đồng hồ với lời nhắn: "Thời gian luôn trôi đi lạnh lùng. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai không thể nào làm được".

Và một cái nút áo với lời nhắn chân tình: "Đôi khi người ta biết được rất nhiều điều nhưng lại không biết một điều đơn giản là áo mình đang mặc có bao nhiêu cái nút!". Anh đã sống vì mọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. Anh hãy xem tờ giấy bên dưới. Chúc anh luôn vui vẻ và thành đạt".

Tôi cầm đồng hồ và cái nút lên, bên dưới có một tờ giấy xếp làm tư nằm ngay ngắn, tôi mở ra xem và thấy ngẩn ngơ với những dòng chữ dưới đây:

Em thấy anh rủ bạn về nhà cùng vui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, anh em bàn tán chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyện quan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn hổng hết.

Em thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp thức ăn dư, lom khom nhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khi say.

Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời, chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện SEA Games...

Em thấy mẹ cẩn thận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi cái này cân ký bán được hông con?

Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3...

Em thấy mẹ cứ trằn trọc ra vô mãi, 2g rồi mà phòng nó vắng tanh

Em thấy anh sau một ngày làm mệt mỏi, về nhà bật máy lạnh, bật quạt, ngã lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền.

Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời nóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa.

Em thấy anh ghiền chơi vi tính, cứ băn khoăn hoài chuyện nâng cấp CPU lên 2 hay 3 Gb.

Em thấy mẹ rất ghiền xem cải lương, cứ chặm nước mắt, cứ cười vui thoải mái khi xem hoài cái tivi cà giật, cái Tivi từ lúc anh tắm mưa.

Em thấy anh chuyên viên vi tính, viết phần mềm để quản lý công ty, xem công nợ, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà chẳng thể nào tính đúng được tình thương của người mẹ.

Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn âm thầm lập trình cá, cơm, rau. Biết chị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa chịu đánh!

Em thấy anh chuyện làm chuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh.

Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình những bài học lớn lao...



o O o


Có bao giờ các bạn nghĩ rằng mình đã thật sự quan tâm đến ai đó chưa?

Có bao giờ các bạn đã quan tâm đến những chuyện dù chỉ là nhỏ nhặt?

Có bao giờ các bạn tự đặt mình vào hoàn cảnh của người khác?

Hi vọng qua câu chuyện này tôi và các bạn có thể tìm lại được những bài học về sự quan tâm mà các bạn đã lỡ đánh mất.

Hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người người mẹ, người cha, những người luôn ở bên các bạn, luôn hướng sự quan tâm về phía các bạn mà không cần đòi hỏi điều đó từ các bạn!

suu tam

Phải lòng em

Năm học lớp 10.
Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên. Em là người mà tôi luôn gọi là BẠN TỐT NHẤT. Tôi chăm chú nhìn mái tóc dài và mượt của em và ước gì em là của tôi. Nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Sau buổi học, em đến gần và hỏi mượn tôi bài học em nghỉ hôm trước. Em nói: "Cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm học lớp 11.
Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là em. Em khóc và thút thít về cuộc tình vừa tan vỡ. Em muốn tôi đến với em, vì em không muốn ở một mình, và tôi đã đến. Khi ngồi cạnh em trên sofa, tôi chăm chú nhìn đôi mắt ướt nước của em và ước gì em là của tôi. Sau hai tiếng đồng hồ, cùng bộ phim của Drew Barrymore và ba túi khoai tây rán, em quyết định đi ngủ. Em nhìn tôi, nói: "Cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm cuối cấp.
Vào một ngày trước đêm khiêu vũ dạ hội mãn khóa, em bước đến tủ đựng đồ của tôi. "Bạn nhảy của em bị ốm", em nói, "Anh ấy sẽ không khỏe sớm được và em không có ai để nhảy cùng. Năm lớp 7, chúng mình đã hứa với nhau là nếu cả hai đứa đều không có bạn nhảy, chúng mình sẽ đi cùng nhau như NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT." Và chúng tôi đã làm như thế. Vào đêm dạ hội, sau khi tiệc tan, tôi đứng ở bậc tam cấp trước cửa phòng em. Tôi chăm chú nhìn em khi em mỉm cười và nhìn bóng tôi trong đôi mắt lấp lánh của em. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không nghĩ về tôi như thế và tôi biết điều đó. Rồi sau, em nói: "Em đã có giờ phút vui vẻ nhất, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Ngày tốt nghiệp.
Từng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp. Tôi ngắm nhìn hình dáng tuyệt vời của em nổi lên như một thiên thần trên sân khấu khi nhận bằng tốt nghiệp. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Trước khi mọi người trở về nhà, em tiến về phía tôi trong áo khoác và mũ, khóc khi tôi ôm em. Rồi sau, nhấc đầu lên khỏi vai tôi, em nói: "Anh là BẠN TỐT NHẤT của em, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Vài năm sau.
Giờ đây, tôi đang ngồi trong băng ghế dài trong nhà thờ. Cô bé ấy đang làm lễ kết hôn. Tôi nhìn em khi em nói: "Tôi hứa!" và bắt đầu một cuộc sống mới, với một người đàn ông khác. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Nhưng trước khi lên xe đi, em đến gần tôi và nói: "Anh đã đến, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Lễ tang.
Đã nhiều năm trôi qua, tôi nhìn xuống chiếc quan tài chứa bên trong cô bé đã từng là BẠN TỐT NHẤT của mình. Trong buổi lễ, người ta đã tìm thấy quyển nhật ký của em trong suốt những năm trung học. Và đây là những gì em viết: "Tôi chăm chú nhìn anh và ước gì anh là của tôi nhưng anh không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Tôi ước anh nói với tôi rằng anh yêu tôi. Tôi ước mình cũng có thể làm được điều đó… Tôi chỉ nghĩ một mình và khóc.

Em yêu anh em yêu anh em yêu anh…"

suu tam

Anh yêu em, làm vợ anh nhé!

Ngày xưa ở vương quốc nọ có 1 hoàng tử rất ư là đẹp zai, chàng yêu 1 nàng công chúa đẹp tuyệt trần. Nhưng khủng khiếp thay chàng phải chịu 1 lời nguyền của mụ phù thủy hung ác, chàng chỉ được nói 1 từ trong 1 năm, thế là chàng phải thầm thương trộm nhớ nàng trong suốt 8 năm để được nói lên 8 tiếng: "ANH YÊU EM, EM LÀM VỢ ANH NHÉ".

Cuối cùng sau bao năm chờ đợi chàng đã đến quỳ trước mặt nàng mà thốt lên 8 tiếng ấy. Nàng công chúa nhìn chàng bằng đôi mắt tròn xoe kinh ngạc, rồi nàng rút headphone ra khỏi tai rồi nói: "Anh nói gì em nghe không rõ".


Sưu tầm

Thượng đế...

Một cô gái chẳng may chết đuối và lên thiên đàn trong bộ bikini. Thượng đế nhìn cô lắc đầu:

- Con phải qua thử thách là đi trên một thanh gỗ bắt ngang địa ngục. Nếu con còn nghĩ đến những chuyện yêu đương, sẽ bị rơi xuống đó ngay.

Thanh gỗ khá rộng, cô gái đi trước, Thượng đế theo sau để kiểm tra, nhưng do sợ nên cô ta không đi mà chỉ bò. Được nữa đường, cô quay đầu lại thì... không thấy Thượng đế đâu cả...


Sưu tầm

Chuyện học hành

Đang dò xem kết quả điểm thi hết môn học “tại chức” của mình, người cha chợt reo lên “Ồ! Qua rồi”. Đứa con đang học lớp 2 đứng cạnh bên hỏi:

- Ba ơi! Ba được mấy điểm mà thấy ba mừng quá vậy?

- Ờ, 5 điểm con à!

- Nhưng mấy điểm là cao nhứt?

- Là 10 điểm.

- Vậy mà cũng mừng! Sao hôm qua con được 8 điểm môn toán mà ba lại rầy?!

- !!!

----- o0o -----

Trên đường đi học, Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết:

"Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ".

Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết:

"Tớ không thể mở nổi cửa sổ!"

----- o0o -----

Hai thí sinh ngồi trước cổng trường chờ xem kết quả.

- Bố tớ bảo nếu tớ thi đậu sẽ thưởng cho tớ chiếc xe đạp điện để đi học cho đỡ mệt...

- Còn bố tớ lại bảo nếu tớ thi rớt sẽ mua cho tớ chiếc “Quây An-pha”...

- Trời ơi! Sao đã quá vậy?

- À... để chạy xe ôm kiếm cơm ấy mà...

- !!!

Câu chuyện tốc độ

Hai chú đại bàng đang bay lượn trên bầu trời cao thì một chiếc phi cơ phản lực bay vèo qua. Chúng nhìn theo hồi lâu, vẻ ghen tị.

Cuối cùng, một chú chim cất tiếng:

- Quái, sao con chim này bay nhanh thế nhỉ?

Chú kia cướp lời, vẻ hiểu biết:

- Mày thử bị lửa đốt vào đít như nó xem, có khi còn bay nhanh hơn ấy chứ!

----- o0o -----

Đàn rùa nọ tụ tập nhậu nhẹt. Giữa chừng hết bia, cả bọn biểu quyết bắt một con đi mua. Hai ngày sau vẫn chưa thấy bia đâu, chúng bắt đầu rủa:

- Cái thằng đến là lề mề! Làm cái gì cũng chậm chạp.

Một giọng yếu ớt từ ngoài cửa cất lên:

- Chúng mày mà còn nói xấu tao nữa là tao không đi mua bia đâu đấy!


Sưu tầm

Đại bàng và Gà

Ngày xưa, có một ngọn núi lớn, bên sườn núi có một tổ chim đại bàng. Trong tổ có bốn quả trứng lớn. Một trận động đất xảy ra làm rung chuyển ngọn núi, một quả trứng đại bàng lăn xuống và rơi vào một trại gà dưới chân núi. Một con gà mái tình nguyện ấp quả trứng lớn ấy.

Một ngày kia, trứng nở ra một chú đại bàng con xinh đẹp, nhưng buồn thay chú chim nhỏ được nuôi lớn như một con gà. Chẳng bao lâu sau, đại bàng cũng tin nó chỉ là một con gà không hơn không kém. Đại bàng yêu gia đình và ngôi nhà đang sống, nhưng tâm hồn nó vẫn khao khát một điều gì đó cao xa hơn. Cho đến một ngày, trong khi đang chơi đùa trong sân, đại bàng nhìn lên trời và thấy những chú chim đại bàng đang sải cánh bay cao giữa bầu trời.

"Ồ - đại bàng kêu lên - Ước gì tôi có thể bay như những con chim đó".

Bầy gà cười ầm lên: "Anh không thể bay với những con chim đó được. Anh là một con gà và gà không biết bay cao".

Đại bàng tiếp tục ngước nhìn gia đình thật sự của nó, mơ ước có thể bay cao cùng họ. Mỗi lần đại bàng nói ra mơ ước của mình, bầy gà lại bảo nó điều không thể xảy ra. Đó là điều đại bàng cuối cùng đã tin là thật. Rồi đại bàng không mơ ước nữa và tiếp tục sống như một con gà. Cuối cùng, sau một thời gian dài sống làm gà, đại bàng chết.

Trong cuộc sống cũng vậy: Nếu bạn tin rằng bạn là một người tầm thường, bạn sẽ sống một cuộc sống tầm thường vô vị, đúng như những gì mình đã tin. Vậy thì, nếu bạn đã từng mơ ước trở thành đại bàng, bạn hãy đeo đuổi ước mơ đó... và đừng sống như một con gà!

suu tam

Sao cô lại không tắm

Cảnh 1:

Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
- Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu:
- Không! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á !
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
- Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2,3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa..
Cô gái trẻ tức tối trả

----- o0o -----

Cảnh 2:

Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
- Tại seo tui kiu cho cô wài hỏng được? Cô đổi số điện thọi rồi sao?
Cô gái:
- Dợ, em đã đủi gùi, Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém! (567-0808)!
Bác sĩ:
- Trời đét !!!

----- o0o -----

Cảnh 3 :

Bs: Vẫn không gọi được, thế là thế nào ?
Cg: Dợ, tại thèng chồn em nớ kiu đổi. Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cuối rồi: là tém chín bửa một năm không tắm ( 897-1508)
Bs: Ẹc ! 1 năm không tắm thì cô đi ra dùm tui !


Sưu tầm

Bia mộ

Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ. Anh bảo:

- Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma! Ông đang làm gì ở đây vậy?

Ông già trả lời:

- Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao.

Chàng trai:...

st

Sư tử là gì ?

Trong giờ văn, thầy giáo hỏi: - Các em hãy đặt một từ tiếng hán rồi dịch sang tiếng Việt cho thầy!

Một em giơ tay: - Thiên là trời, tử là con. Vậy Thiên tử là con trời ạ!

- Giỏi, còn ai nữa không ?

- Thưa thầy, Sư là thầy, Tử là con. Vậy Sư Tử là con thầy ạ!

Suu tam

Tai nạn nghề nghiệp

Một anh chàng bị tai nạn nghề nghiệp nên cụt mất một tay. Từ đó anh ngày nào cũng buồn bã chán đời.

Một hôm anh đi trên đường và gặp một người bị cụt hết cả hai cánh tay nhưng vẻ mặt hết sức yêu đời và người này vừa đi vừa cười nắc nẻ. Ngạc nhiên, anh đến gần và hỏi:

- Tôi mất hết một cánh tay và thấy vô cùng chán nản, anh mất mát nhiều hơn tôi mà sao anh có vẻ yêu đời quá vậy? Người kia vừa cười vừa nói:

- Mày bắt dùm tao con kiến đang bò dưới nách coi

suu tam

Những Ước Mơ

Ơi các bạn mình ơi,
Tay nắm chặt bàn tay
Ca hát cùng ngàn mây
Gọi mặt trời đỏ tươi toả sáng

Ta muốn cùng ngàn sao
Xanh ước vọng trời cao
Ta nhắn cùng vần trăng
Mời chị Hằng dệt bao mộng vàng

CHORUS 1:
Xanh ôi xanh thắm trái bóng xanh bay theo tháng năm
Nào ta nắm chặt tay cho tình thân ái chảy trong tim mình
Ôi sao vui quá bước chân vào vòng đời thiết tha
Rồi ta biến thành mây bay vòng thế giới cho thoả ước mơ


Ơi các bạn mình ơi,

(Đan Trường: Ơi các bạn ơi!)

Tay nắm chặt bàn tay

(ĐT: Nắm chặt bàn tay)

Ca hát cùng ngàn mây
Gọi mặt trời đỏ tươi toả sáng

(ĐT: Mặt trời toả sáng cùng bao ước mơ)

Ta muốn cùng ngàn sao
Xanh ước vọng trời cao

(ĐT: Xanh xanh trời cao)

Ta nhắn cùng vần trăng
Mời chị Hằng dệt bao mộng vàng

(ĐT: Nhắn với chị Hằng cùng các vì sao)

CHORUS 2:

Xanh ôi xanh thắm trái bóng xanh bay theo tháng năm
Nào ta nắm chặt tay cho tình thân ái chảy trong tim mình
Ta luôn mong muốn thế gian này chẳng còn triến tranh
Từng khu phố mọc cao ta cùng ngàn sao kô còn cách xa

Ơi các bạn mình ơi,

(Đan Trường: Ơi các bạn ơi!)

Tay nắm chặt bàn tay

(ĐT: Nắm chặt bàn tay)

Ca hát cùng ngàn mây
Gọi mặt trời đỏ tươi toả sáng

(ĐT: Mặt trời toả sáng cùng bao ước mơ)

Ta muốn cùng ngàn sao
Xanh ước vọng trời cao

(ĐT: Xanh xanh trời cao)

Ta nhắn cùng vần trăng
Mời chị Hằng dệt bao mộng vàng

(ĐT: Nhắn với chị Hằng cùng các vì sao)

CHORUS 1

CHORUS 2
Xanh ôi xanh thắm trái bóng xanh bay theo tháng năm
(ĐT: Trái bóng xanh!)

Nào ta nắm chặt tay cho tình thân ái chảy trong tim mình
(ĐT: Chảy trong tim mình!)

Ta luôn mong muốn thế gian này chẳng còn triến tranh
(ĐT: Chẳng còn triến tranh!)

Từng khu phố mọc cao ta cùng ngàn sao kô còn cách xa

Từng khu phố mọc cao ta cùng ngàn sao kô còn cách xa...
Nào ta nắm chặt tay cho tình thân ái kô còn cách xa...

REPEAT CHORUS 1 SLOWLY...
Rồi ta biến thành mây bay vòng thế giới...cho thoả...ước mơ....


NHỮNG ƯỚC MƠ

Ơi các bạn mình ơi, tay nắm chặt bàn tay ca hát cùng ngàn mây rồi mặt trời đỏ tươi tỏa sáng.
Ta muốn cùng ngàn sao xanh ước vọng trời cao,
Ta nhắn cùng vầng trăng mời chị hằng dệt bao mộng vàng.

ĐK :
Xanh ơi xanh thắm trái bóng xanh bay theo tháng năm ,
nào ta nắm chặt tay cho tình thân ái cháy trong tim mình .
Ôi sao vui qúa bước chân vào vòng đời thiết tha,
Rồi ta biến thành mây bay vòng thế giới cho thỏa ước mơ .

Ơi các bạn mình ơi , tay nắm chặt bàn tay ca hát cùng ngàn mây rồi mặt trời đỏ tươi tỏa sáng
Ta muốn cùng ngàn sao xanh ước vọng trời cao,
ta nhắn cùng vầng trăng mời chị hằng dệt bao mộng vàng

Xanh ơi xanh thắm trái bóng xanh bay theo tháng năm,
Nào ta nắm chặt tay cho tình thân ái cháy trong tim mình
Ta luôn mong muốn thế gian này chẳng còn chiến tranh,
Từng khu phố mọc cao ta cùng ngàn sao không còn cách xa

14 thg 4, 2007

Bảo quản máy ảnh số

“Của bền tại người”. Để bảo quản máy ảnh số quan trọng nhất là cách sử dụng và nhiệt độ nơi cất giữ máy. Bạn muốn những chiếc camera của mình được tốt và bền nhất thì hãy tham khảo những mẹo nhỏ sau đây.

Bất kỳ là một đồ vật điện tử gì trong đó có máy ảnh người sử dụng không nên bật lên, tắt đi liên tục. Với máy ảnh số làm như vậy dễ bị hỏng bộ cảm biến hoặc cháy màn hình. Không nên bấm liên tục nhiều lần dễ gây hại cho máy, màn hình cũng bị ảnh hưởng và có thể “xịt” bất cứ lúc nào.

Trong máy có nhiều thiết bị điện tử cho nên phải có chế độ bảo bảo trì, bảo quản chu đáo. Những nơi có độ ẩm cao không nên dùng máy ảnh kỹ thuật số, hoặc dùng xong thì phải đem sấy ngay và cho vào hộp chống ẩm.

Khi đi đâu về bạn không nên cất máy ở những nơi có độ ẩm cao, hoặc không có ánh sáng mặt trời. Trường hợp khi máy ảnh của bạn vừa dính nước mưa, bạn có thể sấy chiếc camera yêu quý của mình bằng cách đặt lên nóc màn hình máy vi tính đang dùng, hoặc dùng máy sấy tóc với khoảng cách xa trên 40 cm vì để gần sẽ quá nóng không tốt cho ống kính.



Bạn cũng có thể dễ dàng mua hộp đựng máy ở các hiệu bán máy ảnh. Các hộp này thường làm bằng nhựa trong và kín, bên trong có sẵn các gói thuốc chống ẩm. ‘Xịn’ hơn bạn có thể mua tủ chứa máy ảnh có cắm điện sấy. Giá cho loại nhỏ nhất 1,2 lít vào khoảng 1,1 triệu đồng một chiếc. Các tủ này do Trung Quốc sản xuất, có hiển thị độ ẩm nhiệt độ phòng và có nút chỉnh các chức năng. Theo kinh nghiệm của một số nhiếp ảnh gia thì tủ để máy bằng gang này có thể chỉnh độ ẩm bên trong, nơi cất giữ máy cho phù hợp. Họ thường để chừng 50 đến 55% cho mùa hè, 40 đến 45% với mùa đông.

Nếu không có điều kiện mua tủ hoặc hộp trên, bạn có thể tự làm lấy bằng cách rang gạo cho vào hộp sắt hoặc thùng xốp. Gạo rang có tác dụng hút ẩm rất tốt. Đây là cách mà nghệ sĩ nhiếp ảnh nổi tiếng Đinh Đăng Định thường làm từ xa xưa.

Dù có chủ quan đến mấy bạn cũng không nên cho camera vào tủ quần áo vì đây là nơi nhả hơi nước sẽ làm ẩm máy ảnh.

Để đọc ảnh số trên máy tính thường có hai cách :

Cách 1: Truyền qua dây dẫn từ máy ảnh đến máy tính.

Cách 2: Rút thẻ nhớ ra cắm vào ổ đọc đã kết nối với máy tính.

Với thẻ nhớ Compact Flash ( CF) phổ biến, khi load ảnh ra máy tính bạn nên dùng dây cáp, hạn chế dùng ổ đọc card đối với loại này. Card CF có các lỗ cắm tiếp xúc các chân đồng cực nhỏ trong máy, rút ra cắm vào nhiều lần dẫn đến các “que” này nhanh cong vênh và có thể gẫy. Hoặc lắp không đúng dễ làm cho nó bị xước dẫn đến giảm độ bền.

Các loại thẻ khác như MS, SD, xD, MMC… load ra máy tính bằng cả hai cách trên đều tốt. Tuy nhiên, các thẻ này mỏng, dễ gãy bạn nên nhẹ tay khi sử dụng. Lưu ý đàn ông không nên để trong ví giắt túi quần sau vì nó rất dễ gãy trong khi bạn đứng lên, ngồi xuống.

Ống kính của bạn hay bị mờ, có vết vân tay hoặc bụi. Đừng lo lắng, bạn cứ chụp bình thường, bởi không ảnh hưởng nhiều đến chất lượng hình ảnh. Khi rảnh tay bạn hãy lau. Cách tốt nhất bạn nên mua bộ giấy lau ống kính chuyên dụng tại các cửa hàng ảnh, gồm nước rửa, giấy lau, bình xịt bụi.

Để quá trình lau ống kính không bị xước, trước hết bạn hãy bơm bụi thật mạnh bằng quả xịt. Sau đó nhỏ dầu lau, thoa đều trên mặt ống kính rồi từ từ xe vài tờ giấy lau di theo đường tròn từ trong ra ngoài nhiều lần cho đến khi khô. Thao tác cuối cùng là xịt bụi lần nữa để các mẩu vụn của giấy bay đi. Tuy nhiên, bạn không nên lạm dụng việc lau rửa ống kính này vì làm nhiều lần sẽ không tốt cho chất lượng ảnh.

Địa chỉ mua hộp và tủ chống ẩm đựng máy ảnh số: Minh Tuyết, số 11 Vọng Đức, Hà Nội.

Hoàng Hà

Đóng khung đẹp cho ảnh

Từ những bức ảnh sẵn có trên máy tính hoặc máy ảnh số... bạn có thể trang trí thêm cho sinh động, chẳng hạn đóng khung chúng. ArtBorders 1.3.3 có nhiều khung hình với đủ loại màu sắc và hình dáng khác nhau, sẽ giúp hình ảnh của bạn tuyệt vời và lộng lẫy hơn bao giờ hết.



Lần đầu tiên khi chạy chương trình, hộp thoại Language sẽ xuất hiện yêu cầu bạn chọn ngôn ngữ giao diện, bạn hãy bấm chọn English. Để đóng khung cho ảnh, bạn thực hiện các bước như sau.

Bấm nút Open Image (hoặc nhấn Ctrl+O) để chọn file ảnh cần đóng khung. Sau đó, bấm nút Choose Border (Ctrl+F), chọn loại khung bên hộp Types of borders và chọn một khung mà bạn thích trong hộp bên phải.

Lưu ý rằng, tuỳ kích cỡ hình ảnh (ngang hay dọc) mà bạn chọn khung cho phù hợp. Sau khi chọn xong, hình sẽ được đóng khung ngay lập tức. Bạn có thể điều chỉnh hình ảnh để vừa vặn trong khung bằng cách dùng các phím mũi tên di chuyển. Để chọn màu cho đường kẻ khung, bạn hãy dùng nút Border Color. Để chọn loại khung khác, bạn hãy làm lại tương tự.

Các bài liên quan
*Mẹo khử 'mắt đỏ' khi chụp ảnh
*Tạo hình ảnh lung linh sóng nước
*Tự tạo album flash
Sau khi đã có một hình ảnh như mong muốn, bạn có thể lưu ảnh lại bằng nút Save Image (Ctrl+S), in hình bằng nút Print Image (Ctrl+P). Muốn download nhiều khung khác, bạn phải kết nối Internet và dùng nút Download more borders (Ctrl+L).

Chương trình tương thích mọi Windows, tải dùng thử tại artisticsoftware.com/setup_ab_en.exe, dung lượng 2,09 MB.

(Theo Thanh Niên)

Bảo dưỡng pin laptop

Nếu không sử dụng đúng cách, tuổi thọ pin dành cho máy tính xách tay sẽ giảm và máy chỉ có thể chạy trong thời gian ngắn hơn so với năng lực thật của nó.

Khi mua, toàn bộ laptop được bảo hành 3 năm nhưng pin chỉ có thời hạn một năm. Một bộ pin máy tính xách tay hiện nay trên thị trường Việt Nam giá khoảng 150 USD. Vì lẽ đó mà nhiều người luôn quan tâm chăm sóc pin như "nâng trứng, hứng hoa".



Khi còn nguyên đai nguyên kiện, pin mới chưa được nạp điện. Tài liệu hướng dẫn của các hãng đều khuyên người dùng cấp nguồn điện để sạc pin liên tục cho đến khi đầy (có thể cần đến 12 giờ, nhận biết nhờ đèn báo hiệu) sau đó rút điện và sử dụng cho đến khi pin xả hết hoàn toàn. Việc đó cần lặp lại 3 lần liên tiếp. Nếu sau vài tháng không sử dụng pin, động tác trên cũng cần được thực hiện lại. Lưu ý là chỉ sạc lại pin khi đã sử dụng hết và đã sạc pin thì nên nạp liên tục cho đến khi pin đầy, tránh sử dụng máy khi pin chưa "no".

Đối với pin loại Ni-MH (Niken-Metal Hydride), để tối ưu hiệu suất thì cứ vài tháng một lần, cần thực hiện việc xả hoàn toàn bằng cách sử dụng cho đến mức cạn kiệt (0%, thông thường máy sẽ tự động chuyển sang chế độ ngủ đông), rồi cấp nguồn điện để sạc đầy (100%).



Tuy nhiên, với pin loại Li-ion (Lithium Ion) thì không nên xả hoàn toàn vì pin có thể bị ngắn mạch, làm giảm tuổi thọ của nó và thậm chí gây nguy hiểm cho người sử dụng.

Một số loại máy tính xách tay có sẵn tiện ích refresh pin chạy ngay trong môi trường Windows rất thuận tiện. Tiện ích này sẽ nạp đầy rồi xả... mà không cần phải rút cáp nguồn. Nếu máy tính xách tay không có sẵn tiện ích này thì buộc người sử dụng phải rút cáp nguồn thủ công để máy tính xả hết, rồi cắm lại cáp nguồn.laptop

Nhìn chung, sạc pin là việc nạp lại năng lượng cho đồ điện tử thông qua phản ứng hóa học. Vì vậy, các yếu tố như sự thay đổi nhiệt độ, việc không sử dụng pin trong một thời gian dài, điều khiển tải và số lần sạc lại đều ảnh hưởng đến tuổi thọ của pin.



Hầu hết các hiệu máy đều có phần mềm để kiểm tra tình trạng pin. Chẳng hạn tiện ích Battery MaxiMiser and Power Management Features được cài mặc định trên máy tính xách tay của hãng IBM. Để sử dụng chương trình này, cần thực hiện theo các bước sau:

Bước 1: Sau khi cài đặt, chọn biểu tượng Battery MixiMiser Gauge trên taskbar. Chọn Battery Information để hiển thị cửa sổ Battery Information.

Bước 2: Chọn Battery Health để xem các thông tin về tình trạng của pin. Mục Battery Health màu xanh là tình trạng pin tốt. Nếu đỏ là cần thay pin mới.

Việc tính toán thời gian sử dụng còn lại dựa vào công suất sử dụng hiện tại. Điều này có nghĩa là thời gian dùng pin còn lại có thể thay đổi. Ví dụ, nếu hệ thống hoạt động tối đa, năng lượng tiêu thụ sẽ nhiều thì thời gian sử dụng pin còn lại sẽ ngắn hơn.

Nếu chọn Battery Tips, chương trình sẽ cung cấp nhiều thông tin, mẹo vặt giúp sử dụng nguồn pin tốt hơn.

(Theo TGVT)

12 thg 4, 2007

Học bơi

http://www.bellbowrieswimclub.org.au/swimming_skills.htm web hướng dẫn tập bơi


http://news.bbc.co.uk/sportacademy/hi/sa/swimming/skills/newsid_2099000/2099195.stm web huớng dẫn bơi-tiếng anh
http://www.svnl.net/dien_dan_cu/printview.php?t=4563&start=0 Kỹ thuật bơi ếch

http://www.svnl.net/dien_dan/viewtopic.php?t=4702&sid=0160f3f19c9e4c3d69e0bb9c11bfdd03 Bơi trườn sấp,- Bơi sải

http://www.svnl.net/dien_dan/viewtopic.php?t=6807&sid=0160f3f19c9e4c3d69e0bb9c11bfdd03 kỹ thuật bơi ngửa


http://www.svnl.net/dien_dan/viewtopic.php?t=4559&sid=0160f3f19c9e4c3d69e0bb9c11bfdd03 kyt huật bơi-làm quen với nước

http://www.svnl.net/dien_dan/viewtopic.php?t=4548&sid=0160f3f19c9e4c3d69e0bb9c11bfdd03 Học bơi đơn giản

http://www.svnl.net/dien_dan/viewtopic.php?t=6807&sid=0160f3f19c9e4c3d69e0bb9c11bfdd03 Bơi ngửa


http://www.muctim.com.vn/Vietnam/The-thao/Trong-nuoc/2005/7-5/214/

Coi chừng bạn... bơi sai (MT 684 - 5/7/2005)

Không ít bạn dù đã biết bơi nhưng vẫn mắc rất nhiều lỗi trong kĩ thuật bơi khiến cho việc luyện tập trở nên phản tác dụng. Sau đây là những động tác bơi sai hơi bị... phổ biến và cách khắc phục...


Cổ chân không mở ra

Khi thực hiện kiểu bơi ếch, người tập hay bị sai ở động tác chân khi cử động dưới nước theo kiểu co vào và duỗi ra bình thường mà không chú ý đến vị trí bàn chân. Bạn nên nhớ rằng, bơi ếch có tác dụng rất lớn đến việc phát triển cơ bắp của chân và động tác đạp nước khi bơi ảnh hưởng đến 70 % lực tiến về phía trước.

Ảnh hưởng : Nếu động tác chân bị sai thì bạn sẽ bơi rất chậm, mau đuối sức và cơ bắp của chân - đùi không phát triển như ý.

Kĩ thuật đúng : Khi hai chân co vào và duỗi ra (mô phỏng theo tư thế bơi của con ếch) để đạp nước tiến về phía trước, bàn chân của bạn phải mở ra hai bên thì mới tạo được diện tích tiếp xúc rộng với nước.

Cổ tay không vững

Cũng trong kĩ thuật bơi ếch, động tác quạt nước ra hai bên của hai cánh tay không chỉ có tác dụng tăng tốc độ bơi mà còn giúp bạn bổ trợ việc hít - thở được thuận lợi. Lỗi thường hay gặp là khi đánh tay, cổ tay của người bơi hay có chiều hướng thả lỏng hoàn toàn.

Ảnh hưởng : Tốc độ bơi bị chậm lại và thân trên của bạn không thể nổi lên trên mặt nước khiến cho hô hấp của bạn gặp khó khăn.

Cách khắc phục : Khi đánh tay sang hai bên, cổ tay của bạn phải thật vững để tạo thành hai "mái chèo", lúc đó lực quạt nước sẽ mạnh hơn và thân trên sẽ dễ dàng nổi lên trên hơn.

Liên tục úp mặt xuống nước:

Đa số những bạn mới tập bơi đều có tâm lí sợ sệt và luôn tìm cách bơi thật nhanh, tìm bến đỗ gần nhất. Sự căng thẳng khiến họ sẽ bơi trong tư thế nhịn thở, mặt luôn chìm bên dưới mặt nước.

Tác hại : Không thể nào hít - thở bình thường trong một tư thế như vậy.

Kĩ thuật đúng : Trừ kiểu bơi ngửa ra, các kiểu bơi phổ biến còn lại như bơi sải hay bơi ếch đều có nguyên tắc hô hấp như sau : thân trên nổi - hít vào, chìm - thở ra. Bạn phải luôn thực hiện đúng nhịp hít, thở luân phiên bằng cách tập nâng thân trên lên khỏi mặt nước.

Phối hợp chân không đúng

Để thực hiện kiểu bơi sải, nhiều người luôn mắc lỗi: chân luôn co lại khi đánh nước, không có sự phối hợp đồng bộ giữa hai chân.

Ảnh hưởng: Bơi sải là kiểu bơi tác dụng tích cực nhất lên chiều cao của người tập bơi, vì nó đòi hỏi hai chân phải co duỗi liên tục cộng với độ rướn người về trước. Khi thực hiện sai, khả năng tăng chiều cao bị hạn chế, cơ bắp ở đùi và cơ chân sau không thể phát triển tương ứng.

Kĩ thuật đúng: Bạn phải luyện tập cho hai chân có độ dẻo : co vào và duỗi thẳng ra luân phiên khi đánh nước.

Tay bơi sải, chân bơi ếch:

Đây là một lỗi mà người bơi thường mắc phải vì không được hướng dẫn bài bản. Tayđánh nước về phía trước nhưng chân thì co - duỗi từ trong ra ngoài hoặc ngược lại.

Ảnh hưởng : Khi bơi loạn xạ như thế thì thể hình của bạn không thể phát triển hoàn chỉnh, nhất là các nhóm cơ ở tay và đùi.

Cách khắc phục : Bạn phải tập luyện từng kiểu bơi riêng biệt để tay lẫn chân phối hợp thật đúng.

L.C.Bình
(Theo tư vấn kĩ thuật của
HLV Nguyễn Thanh Hải - Hồ bơi Phú Thọ)

st

10 thg 4, 2007

Chọn kính sao để đẹp?

Có một nhận thức sai lầm đó là kính râm chỉ cần thiết trong những tháng mùa hè. Điều này không đúng bởi tia cực tím vẫn xuất hiện trong suốt cả năm và gây hại cho da bạn.

Tất nhiên, ai trong chúng ta cũng mong muốn mình luôn xinh đẹp, ngay cả khi đeo kính. Vậy nên chọn kính như thế nào để tôn vinh nét đẹp trên khuôn mặt bạn?

Kiểu dáng và sự thoải mái

Chọn kiểu dáng phù hợp và đem lại sự thoải mái cho bạn. Nếu mua cặp kính không phù hợp, bạn sẽ không đeo chúng hoặc sẽ phải mua một đôi khác.


Mắt kính bảo vệ khỏi tia cực tím

Kính mắt đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ mắt khỏi tác hại của tia cực tím (vẫn tồn tại ngay cả trong những ngày mát mẻ). Màu kính không đóng vai trò trong việc bảo vệ mắt khỏi ánh nắng mặt trời. Bạn cần đọc nhãn mác và tìm các mắt kính có ghi chữ “special purpose” (chuyên dụng), bởi loại kính này giúp ngăn chặn được 95% đến 100% tia cực tím.

Gọng kính hữu dụng

Gọng kính to, bắt mắt không chỉ có lợi cho mắt mà còn giúp bảo vệ làn da nhạy cảm quanh mắt. Rõ ràng, với các gọng kính nhỏ, các tia nắng mặt trời sẽ dễ dàng tiếp cận đôi mắt bạn. Đối với hầu hết mọi người, một đôi kính vừa phải sẽ hợp thời trang và thiết thực.

Chọn kính phù hợp với khuôn mặt

Mặt trái xoan

Nếu sở hữu khuôn mặt trái xoan thì bạn quả là người may mắn, bởi bạn có thể chọn bất kỳ đôi kính có kiểu dáng nào bạn thích. Hãy thử các kiểu dáng và màu kính khác nhau. Đối với phụ nữ có khuôn mặt hình trái xoan, kính râm giống như phụ trang tôn vinh vẻ đẹp của khuôn mặt và trang phục của họ.

Mặt tròn

Để khuôn mặt bớt tròn, hãy chọn gọng kính hình bầu dục và nâng lên đến thái dương. Chẳng hạn như các đôi kính kiểu mắt mèo.

Mặt dài

Bạn có gương mặt dài? Gọng kính hình vuông sẽ tạo ra cảm giác khuôn mặt bạn ngắn lại. Đối với nam, nên chọn gọng kính đơn giản. Còn đối với phụ nữ, hãy chọn gọng được trang trí độc đáo để thu hút sự chú ý lên phía trên.

Mặt vuông

Đối với khuôn mặt này, hãy chọn gọng kính hình bầu dục vừa hoặc to. Màu mắt kính sáng giúp giảm bớt nhược điểm và tôn vinh ưu điểm, đồng thời tăng thêm sự bí ẩn cho đôi mắt.

Dù chỉ được xếp ở vai trò "phụ trang" nhưng kính có ảnh hưởng lớn đến vẻ đẹp của bạn. Hãy chọn đôi kính phù hợp để vẫn đẹp ngay cả khi không để lộ "cửa sổ tâm hồn" nhé.

Theo 24h

6 “chiêu” tăng tốc laptop

Sau nhiều tháng gồng gánh với một lô một lốc phần mềm mới mà chủ nhân cài đặt, sao chép nhạc MP3, tải tài liệu từ các website, laptop của bạn dường như đã quá tải và trở nên ì ạch hơn hồi bạn mới mua? 6 “chiêu” sau đây sẽ giúp bạn làm mới cho laptop của mình.

1. Gỡ bỏ phân mảnh ổ cứng (Defrag)

Trong tất cả các bộ phận trong máy tính xách tay thì ổ cứng (hard drive) là bị “lạm dụng” nhất. Ổ đĩa là một trong những yếu tố quyết định hiệu suất của máy tính. Để đạt được tốc độ tối ưu, bạn nên thường phải gỡ bỏ phân mảnh (defrag) ổ cứng.

Defrag có ý nghĩa đơn giản là từ bỏ lệnh phân mảnh đĩa (fragmentation)- là trạng thái khi các dữ liệu trong cùng một file không được lưu trong cùng một vị trí trong ổ đĩa mà phát tán trong rất nhiều vùng khác nhau.

Phân mảnh ổ đĩa tác động đến hiệu suất của laptop vì ổ cứng mất nhiều thời gian hơn để khôi phục lại các phân mảnh từ các vị trí khác nhau chứ không phải trên cùng một ổ thông suốt. Do đó, defrag sẽ khắc phục vấn đề này. Thao tác gỡ bỏ phân mảnh giúp giảm bớt sự phân chia rời rạc, tách rời ổ cứng để đầu đọc không mất thời gian khi khôi phục file.

Để defrag, bạn chọn My Computer hoặc Windows Explorer à click chuột phải lên một ổ đĩa à chọn Properties à Tools. Tiếp đến bạn click vào nút Check Now để kiểm tra lỗi trên ổ đĩa và sửa. Sau đó, quay trở lại tab Tools và click Defragment Now.

Lưu ý: Defrag là quá trình diễn ra rất chậm và tốn nhiều tài nguyên. Do đó, hãy thực hiện công việc này vào cuối ngày làm việc để không làm gián đoạn các công việc.

2. Xóa các file tạm thời

Dù bất cứ khi nào, laptop của bạn cũng chứa vô vàn file, gồm các file Internet tạm thời, file cài đặt (setup) chương trình, mà bạn không cần đến. Tống khứ những tệp tin này có thể giúp bạn mở rộng thêm dung lượng cho ổ cứng và đồng thời cũng giúp tăng hiệu suất cho các ứng dụng đang được ghi trong một folder tạm thời.

Để xóa file tạm thời, click vào Start Menu à All Programs à Accessories à System Tools à Disk Cleanup. Từ đây, bạn có thể lựa chọn những file tạm thời nào cần xóa.

3. Dọn dẹp các ứng dụng chạy nền sau (background)

Có rất nhiều ứng dụng trong laptop hay là PC chạy trên nền sau, như là in một tài liệu hoặc tải xuống một tệp tin. Tường lửa và các ứng dụng diệt virus là những “thành phần” tiêu biểu nhất.

Mặc dù những ứng dụng này rất có ích và đôi khi còn rất quan trọng nhưng vẫn có nhiều chương trình được xem như là rất “xa xỉ”, chiếm nhiều thời gian thực hiện. Do đó, gỡ bỏ những ứng dụng không thật sự cần thiết có thể giúp bạn tăng hiệu suất cho laptop.

Các ứng dụng nền sau thường xuất hiện như một icon nhỏ nằm trên khay Windows System.

Để xóa những chương trình không dùng đến, mở System Configuration Utility trong Windows XP bằng cách gõ Windows + R trong Run. Khi hộp thoại xuất hiện, bạn nhập “msconfig” để mở System Configuration Utility. Lựa chọn tab Startup và gỡ chọn các chương trình mà bạn không thích chạy trong khi máy khởi động.

Trong Windows 98, bạn mở Start menu àPrograms à Accessories à System Tools và truy xuất System Information. Sau đó chọn Tools à System Configuration Utility. Từ đây, bạn mở phần Startup và bỏ chọn những chương trình mà bạn không thích chạy trong khi khởi động máy.

4. Sử dụng các trình điều khiển và bản vá lỗi mới nhất

Hãy tạo cho mình một thói quen nâng cấp các trình điều khiển mới nhất cho phần cứng và update các bản bít lỗi cho hệ thống. Mặc dù chúng không giúp tăng hiệu suất cho laptop nhiều nhưng chạy các trình điều khiển và bản vá ít nhất cũng bảo vệ máy tính xách tay khỏi những lỗi hoạt động và các lỗi an ninh. Nên thường xuyên truy cập các website chuyên cung cấp những phần mềm này để nâng cấp định kỳ.

Để update Windows định kỳ, sử dụng tính năng Windows Automatic Update. Chương trình này sẽ giúp bạn tự động và tùy biến tần suất kiểm tra các bản vá lỗi Windows. Hãy chọn Start Menu à Settings à Control Panels. Click vào System và chọn Automatic Updates.

5. Chọn các cài đặt quản lý tài nguyên hợp lý

Các tính năng tiết kiệm điện, như xoay ổ cứng, chạy laptop ở chê độ ngủ đông (hibernation), được thiết kế để giúp kéo dài tuổi thọ pin cho máy. Nhưng nếu quá lạm dụng, như cài đặt ổ cứng xoay đến 3 phút mỗi khi máy ngừng hoạt động, thì sẽ làm ảnh hưởng đến quá trình vận hành của máy tính.

Chọn Start à Settings à Control Panel à Power Options để cài đặt từng cấp độ tiết kiệm điện sao cho hợp lý.

Hãy nhớ rằng các thiết bị, như ổ cứng ngoài, CD-ROM, modem không dây và các thiết bị ngoại vi khác sẽ ngốn nhiều điện năng của laptop qua các cổng USB và khe cắm PC Card. Hãy tháo chúng ra khỏi laptop khi không sử dụng đến.

6. Tắt các hình hoạt flash

Tắt các hiệu ứng hình ảnh, như ảnh động Windows, tạo bóng font chữ, sửa trơn thanh cuộn, và các chức năng khác nữa sẽ giúp tăng hiệu suất cho laptop. Tất nhiên, tắt những ứng dụng hình ảnh này sẽ khiến giao diện Windows trở nên xấu xí hơn một tý.

Hãy click Start à Control Panel à System à Advanced. Sau đó chọn Performance Settings rồi nhắp chuột vào các hiệu ứng hình ảnh (Visual Effects) mà bạn muốn tắt.
Theo Dân Trí

Tạo hiệu ứng cho ảnh chụp

Chương trình có giao diện khá đơn giản và rất dễ sử dụng. Đầu tiên, bạn phải load một bức ảnh mà bạn muốn tạo hiệu ứng động, sau đó chương trình cho bạn 4 nét bút để bạn xây dựng với 4 màu khác nhau. Mỗi nét bút sẽ có các kiểu : tạo sóng, nước chảy, thác đổ, lửa cháy, khói…riêng biệt. Để thực hiện, bạn chọn các kiểu được liệt kê, sau đó “vẽ” lên vùng muốn tạo hiệu ứng (muốn xem ngay các hiệu ứng vừa tạo, chọn Auto view sau khi xong thì chọn Preview) trong quá trình tạo các bạn có thể thay đổi các thông số bằng cách dịch chuyển thanh trượt với các hiệu ứng (Amplitude, Frequency, Ripple Efect…).

Ngoài ra chương trình cung cấp cho bạn 2 hiệu ứng có sẵn: mưa-rain và tuyết rơi-snow (lựa chọn Weather), bạn có thể thay đổi số lượng hạt mưa, hạt tuyết, tốc độ, dạng thời tiết cho thêm sinh động.

Việc chèn âm thanh cũng khá đơn giản, bạn chọn mục “Sound” sau đó chọn add và đi tìm và các file có đuôi *.wav để add vào. Trong lúc thiết kế bạn có thể phóng to, thu nhỏ vùng cần thiết kế.
Sau khi “xong việc” bạn có 4 quyền lựa chọn: 1: Build Scr: tạo hiệu ứng ScreenSave; 2: Build Exe: tạo thành một file tự chạy .3 Build AVI. Tạo file film đuôi AVI xem bằng các chương trình xem phim hoặc chuyển sang định dạng khác có thể chạy trên đầu DVD gia đình; 4: Build Gif: tạo file hình động Gif.

Nếu chưa muốn kết thúc công việc thì các bạn có thể lưu lại như một dự án để lần sau chỉnh sửa tiếp (vào file chọn save as… sau đó lưu file với định dạng .wip). Chương trình nhỏ gọn dễ sử dụng, tải về tại địa chỉ: http://www.nufsoft.com . Chúccác bạn có những giây phút thư giãn vui vẻ sau một ngày làm việc căng thẳng!


Theo manguon

The law of Design - Các nguyên lý cơ bản của Design

Trong cuộc sống chúng ta gặp phải và chịu ảnh hưởng của rất nhiều điều luật.Luật lệ là do con người chúng ta đặt ra nhằm mục đích tạo 1 xã hội công bằng và văn minh.Trong thiết kế cũng vậy, cũng có những điều luật cơ bản chi phối diện mạo của 1 Layout.Chúng có thể không tương tác qua lại lẫn nhau và cũng có thể trùng lặp với nhau trong 1 số trường hợp.

Trong cuộc sống chúng ta gặp phải và chịu ảnh hưởng của rất nhiều điều luật.Luật lệ là do con người chúng ta đặt ra nhằm mục đích tạo 1 xã hội công bằng và văn minh.Trong thiết kế cũng vậy, cũng có những điều luật cơ bản chi phối diện mạo của 1 Layout.Chúng có thể không tương tác qua lại lẫn nhau và cũng có thể trùng lặp với nhau trong 1 số trường hợp.Vậy hãy cùng nhau phân tích những nguyên lý cơ bản của design, để mà chúng ta sẽ áp dụng chúng trong những mẫu thiết kế của mình.The law of design bao gồm:- Balance (cân bằng)- Rhythm (nhịp điệu)- Emphasis (nhấn mạnh)- Unity (đồng nhất)- Simplicity (đơn giản)- Proportion (cân xứng)The law of balance: luật cân bằngSự cân bằng phù hợp của các yếu tố là sự cần thiết đối với 1 mẫu design.Luật cân bằng có 2 loại đó là cân bằng đối xứng và cân bằng bất đối xứng.Cân bằng đối xứng biểu thị tất cả các yếu tố như chiều cao, chiều rộng ... được sắp đặt 1 cách đối xứng trong trang.Cân bằng đối xứng đề cập đến tất cả những gì được sắp xếp trong 1 bố cục.Cân bằng đối xứng được chia ra làm nhiều loại như cân bằng đảo ngược, cân bằng 2 trục, cân bằng xuyên tâm...Cân bằng bất đối xứng đạt được khi không có sự đối xứng.Khi tất cả các yếu tố được xếp đặt không có sự đối xứng với nhau , cân bằng bất đối xứng được thiết lập.Luật cân bằng được áp dụng trong rất nhiều thiết kế mà tiêu biểu là thiết kế logo

The law of rhythm: luật nhịp điệu

Nhịp điệu dùng để tạo nên sự dịch chuyển và điều hướng của tầm nhìn.Nó xảy ra khi các yếu tố trong 1 bố cục được lặp lại.Nhịp điệu được tạo ra bằng cách tạo nên 1 dòng chảy êm đềm của tầm nhìn.Nhịp điệu được dùng như 1 đường dẫn mà do đó mắt chúng ta có thể đọc được những phần quan trọng của 1 thông tin.Nó còn được gọi là 1 mẫu thức của nghệ thuật.Nhịp điệu rất quan trọng vì nó đóng 1 vai trò sống còn trong cuộc sống vật chất của chúng ta.Nhịp điệu giúp chúng ta nhìn nhận ra trật tự của thế giới chung quanh.Nhịp điệu có thể tạo nên bằng 3 cách đó là: sự lặp lại, dùng chuỗi và dùng sự liên tục.
Người nghệ sĩ, thông thường sủ dụng tất cả các hình thức của nhịp điệu trong 1 bố cục.Họ phát triển thành 1 sự liên kết của nhịp điệu trong xây dựng, vẽ, các sản phẩm thủ công... 1 cách nhuần nhuyễn và khéo léo để tạo nên 1 tổng thể tuyệt vời.The law of emphasis: luật nhấn mạnhNhững yếu tố cần phải nối bật thì sẽ cần được nhấn mạnh.Sự nhấn được tạo ra bởi sự sắp đặ các yếu tố 1 cách hợp lý.Hoặc đặt chúng ở vị trí đáng được chú ý bằng cách dùng sự tương phản, có nghĩa là làm chúng nổi bật lên bằng những nét đặc trưng như màu sắc, hình dạng, tỉ lệ.Sự nhấn mạnh or tương phản mang lại sự muôn màu muôn vẻ cho 1 mẫu design.
Một số loại tương phản phổ biến là: cong và thẵng, rộng và hẹp, hoa mỹ và xù xì ...Nhấn mạnh bằng tương phản xuất phát từ rất nhiều phương cách, nhưng cách phổ biến nhất có lẽ là dùng màu sắc.Sự tương phản về đường nét, hình dạng và kích thước làm nên ưu thế của 1 chi tiết so với tổng thể.Thí dụ như 1 đóa hoa được đặt trước 1 bức tường tĩnh lặng và đơn sắc thu được hiệu quả nhiều hơn trong 1 môi trường ồn ào náo nhiệt.

The law of unity: luật đồng nhất

Sự đồng nhất or hài hào tạo nên sự liên kết giữa các yếu tố trong 1 diện mạo.Nó là sự cân bằng phù hợp của tất cả các yếu tố để tạo nên 1 tổng thể dễ chịu.Sự đồng nhất được phản ảnh trong tổng thể hài hòa.Sự đồng nhất ám chỉ đến sự hợp nhất của tất cả các yếu tố trong 1 layout, nơi mà mỗi phần khác nhau hỗ trợ những phần còn lại và tất cả sự kết hợp đó làm thành 1 khối nghệ thuật đồng nhất.Nó đạt được bằng cách sử dụng sự liên tục và sự hài hòa.

The law of simplicity: luật đơn giản

Sự đơn giản trong design dẫn đến sự nhận thức chủ đề 1 cách dễ dàng hơn.Sự đơn giản là thực sự cần thiết, đặc biệt trong layout, để tạo nên sự rõ ràng, sáng sủa.

The law of proportion: luật cân xứng

Luật cân xứng là mối quan hệ giữa hình dạng và kích thước.Nó giúp cho chúng ta đạt được sự cân bằng, đồng nhất cho 1 layout.Để có được 1 sự cân xứng tốt thì các yếu tố phải được chiều chỉnh.Sự điều chỉnh kích thước của các yếu tố với 1 sự cân xứng hoan hảo tạo nên 1 mẫu design tốt.Đó chính là sự liên quan giữa kích thước của các yếu tố với nhau, và với sự cân xứng tổng thể.Sự cân xứng bao gồm những mối liên quan đó là liên quan về chiều cao, chiều rộng, chiều sâu và không gian chung quanh.Khỏang không gian mở chung quanh 1 chủ đề tạo nên 1 yếu tố gọi là tỉ lệ.Chúng ta có thể thấy rằng tỉ lệ liên quan mật thiết đến cuộc sống hằng ngày của chúng ta.Chúng ta đi vào siêu thị để mua 1 cái đèn ngủ trang trí cho căn phòng của chúng ta.Và chúng ta tìm được 1 cái ngỡ là phù hợp trong con mắt chúng ta lúc đó.Nhưng khi về nhà thì mới nhận thấy rằng nó quá to so với căn phòng.Chúng ta không thay đổi gì ở cái đèn, nhưng đối với không gian chung quanh đã có sự thay đổi về tỉ lệ.Đối với thiết kế cũng vậy.Bạn cứ ngỡ rằng nó rất phù hợp trên màn hình vi tính, nhưng khi in ra thì đó là cả 1 khỏang cách không thể không xem xét.
Vì vậy tại sao người ta phải in những market đen trắng( ở những công ty nước ngoài người ta in đến hàng chục market như vậy) để tìm ra 1 layout phù hợp nhất.Do đó có thể nói rằng tỉ lệ là 1 yếu tố quan trọng nhất trong design, mặc dù nó chỉ được xếp ở vị trí thứ 6 trong những yếu tố của design (các yếu tố kia là đường nét, phương hướng, hình dạng, màu sắc, chất liệu và độ sáng tối).

Tóm lại, những nguyên lý của design là những nguyên tắc cơ bản được ghi nhớ và áp dụng đi kèm với suy nghĩ và cảm xúc của người nghệ sĩ or designer.Những nguyên lý đó được soạn thành luật lệ cho những phương pháp làm việc, mà nguời nghệ sĩ đã rút ra qua bao nhiêu thế kỉ trải nghiệm, thực hành cũng như có những sai sót thực tế.Vì vậy tất cả những gì của ngày nay chúng ta được học tập là những tinh hoa của hàng trăm năm lịch sử design nói chung và graphic design nói riêng.Cùng với sự sáng tạo của mình kết hợp với những law of design nói trên, chắc chắn các bạn sẽ đưa graphic design của VN phát triển lên tầm quốc tế Những gì thu nhặt được trên đây chắc chắn sẽ có thiếu sót, mong các bạn bỏ qua và góp ý để cùng tiến lên.

Itgatevn Design Group (Theo www.zidean.com)

Chơi công nghệ flash

Những tấm thiệp, trò chơi với hình ảnh động, nhấp nháy ngộ nghĩng đã hấp dẫn nhiều bạn trẻ mày mò học hỏi để có thể tự làm lấy. Nhưng "tay chơi" thì nhiều mà dân chuyên nghiệp lại rất hiếm trong lĩnh vực này.


Những tấm thiệp, trò chơi với hình ảnh động, nhấp nháy ngộ nghĩng đã hấp dẫn nhiều bạn trẻ mày mò học hỏi để có thể tự làm lấy. Nhưng "tay chơi" thì nhiều mà dân chuyên nghiệp lại rất hiếm trong lĩnh vực này.

Phạm Quang Hưng, admin của trochoiviet.com và thiepviet.com, hai website với những hình ảnh động đông người truy cập nhất VN hiện nay, cho biết số lượng người làm flash trình độ cao khá khiêm tốn. Công cụ này đòi hỏi người sử dụng không chỉ có tư duy sáng tạo mà còn phải có kiến thức rất rộng, từ đồ họa đến lập trình, xử lý âm thanh, trình độ ngoại ngữ (ở đây là tiếng Anh) và đặc biệt là phải có khả năng ngôn ngữ và kiến thức mỹ thuật tốt.

"Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là một người bình thường không thể làm được flash", Hưng lập luận. "Vì nếu tách riêng từng mảng thì flash lại khá đơn giản bởi các công cụ vẽ trong đó dễ sử dụng. Còn Actionscript, ngôn ngữ lập trình trong flash, đều là những từ tiếng Anh có nghĩa, có thể suy luận ngay tác dụng của mỗi lệnh, chẳng hạn duplicateMovieClip, stopAllSounds, gotoAndStop...".

Để chứng minh điều mình vừa nói, Hưng thoăn thoắt rê chuột và chỉ bằng những hình vẽ cơ bản vuông và oval, thêm vài thao tác chỉnh sửa, sau gần 10 phút, hình một chàng trai quỳ gối nâng trái tim trong lòng bàn tay đã xuất hiện trên màn hình. Nhập thêm vài chục dòng lệnh trong cửa sổ ActionScript, Hưng gõ tổ hợp Ctrl + Enter và trái tim trong lòng bàn tay chàng trai bắt đầu đập thổn thức, còn ở hậu cảnh, những cánh hoa hồng lả lướt bay lúc nhanh lúc chậm.
Hưng nhận xét một flasher đạt đẳng cấp “pro” (chuyên nghiệp) phải biết thực hiện tất cả công việc, từ tạo storyboard (bảng tiến trình), tới phác họa, thiết kế, lồng tiếng, lipsync và cả lập trình... hoàn toàn trong flash. Tuy nhiên, ở VN rất hiếm người đạt đến trình độ này. Thay vào đó, phần đồ họa thường được vẽ trong các phần mềm quen thuộc như Photoshop hay Corel Draw, xuất ra các định dạng tương thích rồi lại nhập vào trong flash. Phương pháp này bộc lộ nhiều điểm yếu bởi sẽ tạo ra các file có dung lượng lớn hơn rất nhiều so với thực hiện hoàn toàn bằng flash, không thích hợp với môi trường web.

Tại một buổi seminar công nghệ của nhóm EHI, thích flash ở quán cà phê đường Nguyễn Du, Hà Nội. Trưởng nhóm Phùng Thanh Quý vui vẻ tiết lộ: “Bọn mình toàn dân tay ngang, đứa học Đại học Ngoại ngữ, đứa học Kinh tế quốc dân, chỉ vì thích flash mà tập hợp nhau lại”.

Quý cho biết điều khó khăn nhất khi bắt đầu làm flash là thiếu tài liệu, sách vở, trường lớp. Cô từng học một khóa flash ở một trung tâm đồ họa có tiếng tại Hà Nội nhưng chỉ đủ biết cách sử dụng các công cụ, còn các kỹ thuật nâng cao như tạo hình nhân vật, thiết kế game, runcycle, walk cycle, lipsync... thì chẳng đâu dạy cả nên Quý đành tìm đến “anh Gúc” (Google). Công cụ tìm kiếm này đã mang lại cho nhóm một nguồn tài nguyên khổng lồ. Ổ cứng máy tính của Quý có dung lượng 80 GB thì có tới 30 GB mã nguồn, ebook (sách điện tử) và video tutorials (hướng dẫn).
Buổi họp mặt của nhóm này diễn ra sôi nổi, hào hứng. Họ bắt đầu từ áp dụng phối cảnh một điểm, hai điểm và ba điểm trong flash đến chuyển hướng sang kỹ thuật vẽ hậu cảnh chuyển động nhiều lớp, rồi tới áp dụng các bộ lọc mới trong Flash 8 để tạo các hiệu ứng khói, mây, mưa rơi... Tất cả đều là những thủ thuật đặc biệt mà họ mới “Gúc” được.

Nhóm EHI cho biết từ ngày tham gia hợp tác làm game flash cho một số website, có khá nhiều công ty lớn mời họ về làm việc nhưng đều phải từ chối vì tất cả thành viên đã có công việc ổn định và làm flash chỉ là một thú vui tay ngang. Nhưng qua đó có thể thấy việc trưng bày tác phẩm trên các website lớn chính là cách tốt nhất để thể hiện trình độ của các flasher và đó cũng là con đường ngắn nhất để tìm kiếm cơ hội việc làm, nhất là với những người trẻ tuổi.

Itgatevn Design Group (Theo Tuổi Trẻ)

Ý nghĩa của sắc màu qua thời gian

Mắt chúng ta nhận ra được 6 màu chính là trắng, xanh lam, xanh lục, vàng, đỏ và đen. Nhưng bộ não lại hiểu chúng khác nhau tùy theo thời kỳ và dân tộc.

Mắt chúng ta nhận ra được 6 màu chính là trắng, xanh lam, xanh lục, vàng, đỏ và đen. Nhưng bộ não lại hiểu chúng khác nhau tùy theo thời kỳ và dân tộc.

Màu đỏ:

Cho đến đầu thời kỳ La Mã, nhuộm vải chủ yếu là nhuộm trong gam màu đỏ: từ hồng nhạt đến đỏ tía. Người ta dùng loại cây thiến và vỏ sò ốc để màu có thể chịu được ánh nắng, nước....Nhiều ngàn năm trước công nguyên, những thợ nhuộm ở vùng đông Địa Trung Hải đã sử dụng nhiều loại vỏ sò ốc cho ra màu sắc đa dạng, có nét lóng lánh từ đỏ đến đen, qua xanh và tím. Rất khó đoán trước, các màu đó không ngừng biến hóa một khi đã ăn lên vải. Đó là trường hợp của màu đỏ tía, màu rất được ưa chuộng quanh vùng Địa Trung Hải ở thời cổ đại và đã trở thành màu đế vương ở Rome.Nối tiếp các đại đế La Mã, tất cả các vị vua châu Âu đều tự ban đặc quyền sống trong màu đỏ. Nhưng từ thế kỷ 13, họ lại thích màu đỏ rực, được lấy từ một nguyên liệu mới rất thịnh hành: khoáng lapis - lazuli. Ngược lại, các hoàng tử Italy vẫn trung thành với màu đỏ, giống như Đức Giáo hoàng. Huy hiệu của những gia tộc trị vì chuyển từ màu đỏ sang màu xanh. Chỉ có hoàng đế Đức là luôn giữ màu đỏ như màu biểu trưng.Mới đầu, màu đỏ được xem là quý hiếm, chỉ dành cho giới quý tộc vì giá rất đắt, nhưng cuối cùng cũng xuất hiện trong mọi dịp trọng đại như hội hè hay lễ cưới. Cho đến thế kỷ 18, đó là màu ổn định, rực rỡ nhất, biến cách nhiều nhất trong cách nhuộm, do vậy cũng được ưa chuộng hơn cả.Cuộc cách mạng Pháp đã biến màu xanh thành màu của binh lính. Nhưng sự kinh doanh màu chàm lại nằm trong tay của kẻ thù là quân Anh; vì thế vua Charles X cho quân đội mặc đồ đỏ vào năm 1829. Đẹp nhưng quá nổi bật, đồng phục đỏ là đặc trưng của quân đội cho đến năm 1915, có lẽ là nguyên nhân gây ra số tử vong quá mức cho quân đội Pháp vào đầu thế chiến thứ nhất.Hiện nay vẻ sinh động của màu đỏ được dùng nhiều nhất trong lĩnh vực tiếp thị, thu hút sự chú ý.

Màu xanh dương

Đó là màu ưa thích của người châu Âu, đặc biệt là Pháp, Mỹ, Canada, Australia, New Zealand. Với các nền văn hóa khác, nó gợi ra văn minh phương Tây.Đối với người La Mã, màu xanh dương là của dân man rợ Gaulois, Đức và nhiều dân tộc khác, chẳng những có mắt xanh mà còn nhuộm quần và tóc màu xanh. Hơn nữa, đơn giản vì thậm chí chẳng có từ Latinh nào để chỉ màu đó. Các ngôn ngữ khác phải vay mượn từ tiếng Đức (blau) và Ả Rập (lazurd).Màu xanh dương vẫn là một màu bị chê và ít được dùng đến vào đầu thời trung cổ. Nhưng nó đã nhanh chóng tự khẳng định. Mau phai màu, rẻ tiền, giống như màu nâu, màu xanh dương là của người nghèo. Người ta có được từ loài cây cải nhuộm. Nhưng khi trở thành màu của Chúa, nó hấp dẫn cả những vị vua, khởi đầu là Saint Louis. Màu xanh trở thành màu của vua Pháp, rồi đến vua Anh, kế đó là những vị vua khác ở châu Âu. Họ còn tưởng tượng rằng máu của họ cũng có màu xanh.Thế là màu xanh dần thay thế cho màu đỏ. Màu xanh là màu của nam giới, còn đỏ là phái yếu. Màu xanh thời trung cổ rất rực rỡ nên được xem là màu nóng. Chỉ từ thế kỷ 17, nó là màu lạnh vì thường được dùng để chỉ biển cả và nước mà trước đây được mô tả là xanh lục hay xám. Nó còn là màu của bóng đêm.Hiện nay cũng như thời trung cổ, người phương Tây thích mặc màu xanh dương. Nó có trên áo lao động, đồng phục và quần Jean. Nó được dùng trong bệnh viện, trên cờ của các tổ chức quốc tế, ở các biển báo giao thông.

Màu xanh lục

Cỏ, táo, bạc hà, thông, oliu... mọi màu xanh lục đều có trong thiên nhiên. Xanh lục là màu của thực vật. Có lẽ vì đó là màu không ổn định trong ngành nhuộm nên từ lâu màu xanh lục luôn được liên kết với sự ngẫu nhiên, số phận, may rủi. Đó là màu của sự không lâu bền, tuổi trẻ, may mắn, hy vọng.... Và nếu nó mang lại điềm gở cho các diễn viên, nếu ngọc lục bảo được ít người mua nhất trong các loại ngọc quý, màu xanh lục lại là điềm may cho giới cờ bạc, do vậy mọi bàn cờ bạc đều được trải thảm xanh lục.Thời Trung cổ, xanh lục gắn kết với mùa xuân, nhựa cây, tuổi trẻ và tình dục. Từ đó người ta gán ghép nó với ý nghĩ nổi loạn, chống lại trật tự, đạo đức. Chính vì thế vào thời đó ác quỷ có màu xanh lục, nếu không phải là đỏ, nâu, đen hay xanh sậm. Đó cũng là màu của hiệu thuốc tây, bởi vì đa số thuốc men đều làm từ thực vật.Liên kết với sức khỏe và thiên nhiên, màu xanh lục gợi ra ý tưởng tươi mát, hơi thở và sự thoải mái. Trong trường học, trại lính, bệnh viện, văn phòng có màu xanh để làm dịu tinh thần. Hiện nay xanh lục là màu của môi trường.

Màu vàng

Trước đây được ưa chuộng, nhưng giờ đây màu vàng đã ít được yêu thích. Có lẽ vì màu vàng mang hai ý nghĩa. Nhưng màu của mặt trời, ánh sáng, sức nóng, năng lượng đó vẫn được trẻ em ưa thích.Là màu của gié lúa, của các kim loại đầu tiên như vàng hay đồng và được biến thành tiền, từ hàng nghìn năm trước màu vàng tượng trưng cho sự giàu sang, sung túc, thịnh vượng.Vào thời trung cổ, kết hợp với màu lục, nó biểu hiện sự điên rồ, thái quá. Lũ hề của vua mặt đồ vàng và lục, với vai trò là tấm gương phản chiếu các điều cấm kỵ, tập trung mọi lời chế giễu, khinh miệt. Màu vàng là màu của những kẻ nói dối, làm đồ giả. Người ta sơn lên nhà của bọn làm tiền giả hay hiệp sĩ phản nghịch để tố cáo hay bêu riếu họ. Hiện nay màu vàng gợi ra nỗi buồn man mác: lá mùa thu, thư hay ảnh úa màu vì thời gian.

Màu đen

Màu này chạm đến sự sâu thắm. Nó là tiêu cực. Trước tiên nó chỉ sự ô uế. Và người ta nhanh chóng trộn lẫn sự bẩn thỉu thể xác với sự nhơ nhuốc tâm hồn. Màu đen cũng là không ánh sáng. Nó là tội lỗi, là địa ngục, là bóng tối.Tập tục cổ xưa phủ người với tro giàn hỏa hay đất trong đám tang có lẽ là nguồn gốc của phong tục La Mã phải mặc đồ tang để tỏ lòng đau đớn. Là biểu hiện của cái chết, nỗi bất hạnh lo âu, sầu muộn, màu đen đối kháng với màu vàng, đỏ và xanh lục vốn mang ý nghĩa cuộc sống nhục dục. Nhuộm được màu đen đậm và bền rất phức tạp và khó khăn, kể cả hiện nay. Màu đen thực sự chỉ dành cho người giàu sang. Như vậy, người ta đã biến một biểu tượng khiêm tốn và đạm bạc thành thanh lịch và sang quý.Màu trắngTheo định nghĩa, màu trắng tương ứng với những gì không vấy bẩn, không ô uế, dù là của cơ thể hay tâm hồn. Chính vì thế, ngay từ thời cổ đại, màu trắng tượng trưng cho sự tinh khiết, ngây thơ, trinh trắng, các phẩm chất của thể xác và tâm hồn. Màu trắng còn đồng nghĩa với sự hòa giải, hòa bình, trung lập. Vào thế kỷ 9, màu trắng trở thành màu áo của cô dâu phương Tây với hàm ý trinh trắng và tinh khiết theo đạo đức trưởng giả.Thời đại thực dụng của chúng ta kết hợp màu trắng với sự sạch sẽ, lạnh lẽo và vệ sinh. Dường như người ta thích bột giặt, băng cứu thương, máy móc gia dụng, vải giường, đồ lót... có màu trắng.

Itgatevn Design Group (Theo www.zidean.com)